Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Hi gật đầu, mở cửa phòng ra mời Đường San San vào trong.  

 

Đường San San vừa vào phòng liền lập tức chốt cửa lại rồi lo lắng nói: "Anh Lục, anh mau về nước đi, có người đã nhắm vào anh rồi".  

 

Lục Hi nhìn Đường San San thần sắc căng thẳng lo lắng, điềm đạm nói: "Chuyện là thế nào?"  

 

Đường San San do dự một lát rồi nói ra toàn bộ sự việc, sau đó hổ thẹn cúi đầu xuống.  

 

Chuyện này bất kể thế nào cũng đều là tại tên bạn trai tham lam đó của cô gây nên, Đường San San cảm thấy vô cùng hổ thẹn nhục nhã.  

 

Lúc này, Lục Hi rót cho Đường San San một cốc nước, bảo cô ngồi xuống, anh ngồi bên cạnh cô sau đó từ tốn nói: "Cho dù tôi có đi thì sau này cô biết làm thế nào, vẫn tiếp tục dây dưa với tên Chu Kiến Cương đó sao?"  

 

Đường San San cười khổ một tiếng: "Tôi có cách gì chứ, tôi còn phải học cho xong, Chu Kiến Cương cũng tuyệt đối không cho tôi đi, chỉ đành như vậy thôi, anh ta đang phát điên nhưng cũng không thể giết tôi được".  

 

Nhìn vẻ mặt bi thương của Đường San San, Lục Hi cười ảm đạm một cái: "Như vậy đi, chuyện này tôi giúp cô giải quyết, cô nói với anh ta bảo anh ta sáng mai tới gặp tôi lấy tiền".  

 

"Anh Lục, tận một triệu đó, anh thật sự định đưa cho anh ta sao, nếu anh đưa cho anh ta thì anh ta cũng chỉ tiêu xài hoang phí hết thôi, con người này đúng là không cần thiết phải đưa tiền cho anh ta".  

 

Đường San San vừa nghe thấy Lục Hi đồng ý liền lo lắng nói.  

 

Chu Kiến Cương hiện tại đã hoàn toàn biến thành một tên nát bạc, nghiện ngập, đưa bao nhiều tiền cho anh ta cũng vô dụng.  

 

Lục Hi chỉ cười nói: "Tiền của tôi không dễ lấy vậy đâu, cô cứ nói như vậy với anh ta, ngày mai chuyện này ắt sẽ có kết quả, sau này cô cũng không cần phải trải qua cuộc sống nơm nớp lo sợ thế này nữa".  

 

Gặp nhau là cái duyên, cô gái Đường San San này gặp phải cảnh ngộ đáng thương như vậy, Lục Hi quyết định sẽ giúp cô, dù sao cũng chỉ là việc tiện tay, cũng không tốn công sức gì nhiều.  

 

Về phần một triệu thì Chu Kiến Cương đừng có mơ, với tính cách đi đường không nhặt đồ đánh rơi như Lục Hi thì bảo anh đưa cho loại người như Chu Kiến Cương một triệu, không có cửa đâu.  

 

 

 

Đường San San ngây ngốc ra nhìn Lục Hi, không biết nên nói gì mới được.  

 

Trong mắt cô, Lục Hi chỉ là một du khách có tiền mà thôi, thân là người nước ngoài lại tới đây một mình, căn bản không có thực lực để đối đầu với Độc Xà, chuyện này anh chỉ có thể lấy tiền ra để giải quyết thôi.  

 

Nhưng với con người Chu Kiến Cương hiện tại, chỉ cần Lục Hi dám còn ở đây thì nếu anh đưa ra một triệu chắc chắn hắn sẽ lại đòi thêm mười triệu, Lục Hi không thể thỏa mãn hắn được.  

 

Đường San San nhíu mày nói: "Anh Lục, như vậy thật sự không được đâu, anh vẫn nên mau chóng rời khỏi đây, muộn rồi tôi sợ Chu Kiến Cương và Độc Xà sẽ nhắm vào anh, đến lúc đó, anh muốn đi cũng không đi được đâu".  

 

"Không sao, cô cứ làm theo lời tôi nói là được, tôi lại rất muốn gặp Chu Kiến Cương và Độc Xà đó, xem chúng có bản lĩnh tới cỡ nào", Lục Hi thản nhiên nói.  

 

Nhìn vẻ mặt tự tin ung dung của Lục Hi, Đường San San nhất thời cũng không biết nói gì.  

 

Mãi lâu sau, Đường San San cuối cùng cũng thở dài một hơi, quyết định sẽ làm như lời Lục Hi nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK