Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  

 

Hoắc Tư Duệ nhìn Khang Hiểu Vũ đầu đầy mồ hôi cuống cuồng gõ cửa phòng tổng thống, chân mày cô khẽ nhíu lại hỏi.  

 

“Dương Hải Phong bọn họ tạm thời quyết định thay đổi địa điểm đàm phán, nói muốn mở tiệc mời chủ tịch ở biệt thự của hắn ta ở bên sông Thanh Hà”, Khang Hiểu Vũ lau mồ hôi, mặt lộ vẻ lo âu nói.  

 

Mặc dù trong nước đã là mùa thu, thời tiết dần trở lạnh, nhưng ở đây vẫn còn nóng bức như mùa hè, giữa trưa Khang Hiểu Vũ vội vàng chạy đến đây, cộng thêm trong lòng cũng cực kỳ sốt ruột, cho nên đầu hắn ta đã đầy mồ hôi.  

 

“Cái tên Dương Hải Phong này muốn làm gì? Sao nói đổi địa điểm là đổi địa điểm được!”, Hoăc Tư Duệ mặt lộ vẻ không vui nói.  

 

Người làm kinh doanh coi trọng tiền bạc, nhưng cũng phải chú trọng chữ tín, chỉ có như vậy mới có thể phát triển lớn mạnh và lâu dài. Dương Hải Phong nói đổi địa điểm liền đổi địa điểm, cái này đương nhiên khiến cho Hoắc Tư Duệ trong lòng rất căm tức.  

 

“Hắn ta muốn đổi địa điểm chúng ta cũng không có cách nào, dù sao cũng là địa bàn của người ta, trừ phi chúng ta không muốn đàm phán với hắn ta, chuẩn bị rút lui khỏi thị trường Cảng Đài”, Khang Hiểu Vũ bất đắc dĩ đáp lại.  

 

Hoắc Tư Duệ nghe vậy liền không hài lòng nhìn Khang Hiểu Vũ, cô nói.  

 

“Anh có biết anh đã phạm hai sai lầm không nên mắc phải không? Một là lúc bắt đầu liền coi nhẹ và quá tự tin nên đã không chú trọng đầy đủ, bây giờ mới khiến cho chuyện này đi vào cục diện bế tắc. Hai là sau khi biết bối cảnh hùng mạnh của đối phương thì lại tỏ ra quá nhu nhược, một mực nhượng bộ, cứ thế để đối phương ăn chắc chúng ta, càng lớn gan làm bậy, cho đến khi siêu thị bị ép đến mức tạm thời đóng cửa”.  

 

“Nếu như vừa mới bắt đầu anh biểu hiện một chút trong mềm dẻo có cứng rắn, không phải cứ luôn nhượng bộ, có lẽ đối phương cũng sẽ e ngại, thái độ cũng không ngang ngạnh như hôm nay, nói đổi địa điểm liền đổi địa điểm. Thương trường như chiến trường, anh nhất định phải nhớ kỹ, bất cứ lúc nào cũng phải biết người biết ta, điềm tĩnh không hoảng loạn, không thể bị đối phương cứ thế kéo mũi dắt đi”.  

 

“Chủ tịch...”  

 

Khang Hiểu Vũ nhìn thấy Hoăc Tư Duệ phê bình mình ngay trước mặt Lục Hi, mặc dù rõ ràng biết cô phê bình không sai, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy thật mất mặt, hắn ta định giải thích.  

 

“Anh không cần nói nữa”.  

 

Hoắc Tư Duệ xua tay ngăn cản hắn ta tiếp tục nói. Bởi vì giai đoạn bắt đầu ở Cảng Đài cực tốt, đi đến nông nỗi ngày hôm nay, Hoắc Tư Duệ rất không hài lòng với người phụ trách Khang Hiểu Vũ này.  

 

Thật ra thì cô cũng không rõ, chủ yếu vẫn là vì Khang Hiểu Vũ đã từng vô lễ với Lục Hi, điều này khiến cô trong phút chốc có thành kiến với hắn ta. Một khi đã có thành kiến với một người, bất luận người này có làm chuyện gì, bạn cũng sẽ cảm thấy không đúng.  

 

...  

 

...  

 

“Anh Lục, anh thấy chuyện này nên làm thế nào?”  

 

Sau khi Hoắc Tư Duệ xua tay ngăn cản Khang Hiểu Vũ, cô chuyển hướng nhìn Lục Hi và hỏi, khi cô quay sang phía anh, lông mày khẽ nhíu lại liền giãn ra, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng.  

 

Nhìn thấy chuyện quan trọng như vậy mà chủ tịch không nghe mình giải thích, ngược lại còn hỏi một tên bám váy vừa nhìn liền biết chưa từng có kinh nghiệm trải qua một tình cảnh lớn như vậy, sắc mặt Khang Hiểu Vũ lập tức trở lên rất khó coi.  

 

 

 

“Không sao cả, Dương Hải Phong thích thể hiện oai phong, vậy thì cứ giúp hắn ta thể hiện một lần đi. Vừa hay tôi cũng đến đây lần đầu tiên, ở mãi trong khách sạn chẳng ngắm được phong cảnh gì, thuận đường có thể thưởng thức phong cảnh nơi đây”, Lục Hi mặt đầy thoải mái nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK