Lúc nãy Vân Thắng Quốc còn thấy ở cửa có hơn mười mấy vệ sĩ lực lưỡng đứng chặn cửa nhưng bây giờ đều đã biến mất hết, hơn nữa nghe cách nói chuyện giữa Lục Hi với những người này dường như còn có chút mâu thuẫn.
Tuy nhiên ông ta là người đã từng kinh qua sóng to gió lớn cho nên vẫn ngồi bình lặng như núi, vô cùng điềm tĩnh.
Nhậm Chí Viễn biết có chuyện không ổn liền mỉm cười nói với Lục Hi: "Thì ra là anh Lục quen biết bí thư Vân, nếu anh nói sớm thì đã không có hiểu lầm xảy ra rồi".
Lúc này, thái độ của Nhậm Chí Viễn đối với Lục Hi lập tức xoay chuyển một trăm tám mươi độ.
"Tôi không nghĩ giữa chúng ta có hiểu lầm gì cả. Hôm nay ông mang nhiều vệ sĩ tới, hơn nữa còn mời thêm võ sư Quách Cương tới để tiếp đãi tôi một cách hoành tráng như vậy, sao tôi có thể không đáp lại một chút chứ".
Lục Hi chỉ vào Miwa Nozaki phía sau rồi nói tiếp.
"Để tôi giới thiệu lại một lần nữa, cô ấy là Miwa Nozaki, không chỉ là chủ tịch công ty cổ phần Masatake mà còn là chủ tịch hội liên hiệp võ thuật Phù Tang. Hãy để cô ấy lĩnh giáo bản lĩnh của võ sư Quách một chút đi".
Miwa Nozaki nghe vậy thì lập tức lui về phía sau mấy bước rồi đi tới giữa đại sảnh, nói với Quách Cương: "Tiến lên nhận lấy cái chết đi".
Cô ta đã không vừa mắt Quách Cương từ lâu, một kẻ chỉ có chút công phu tầm thường mà lại dám khoác lác trước mặt ông lớn, nếu như ông lớn không can thiệp thì Miwa Nozaki đã giết gã cả trăm lần rồi.
Quách Cương nghe vậy thì toát mồ hôi lạnh.
Gã biết rõ thực lực của mình.
Trong mắt người ngoài, võ giả nội gia đã là cao thủ rồi.
Nhưng trước mặt những cao thủ võ đạo thì thực lực của gã thật sự vẫn rất yếu.
Đã có thể làm chủ tịch hội liên hiệp võ thuật Phù Tang thì thực lực chắc chắn rất khủng bố.
Nếu như là trước đó thì tất nhiên bọn họ sẽ không tin cô gái này lại chính là chủ tịch hội liên hiệp võ thuật Phù Tang.
Nhưng bây giờ ngay cả bí thư Vân cũng phải đích thân tới dùng bữa với Lục Hi, với thân phận cùng khả năng của người này thì khẳng định không cần nhờ một người tới đóng giả để thổi phồng bản thân, cho nên chắc chắn những lời người này nói đều là sự thật.
Giờ phút này, thấy Miwa Nozaki đã thủ thế, Quách Cương không dám ứng chiến, lắp bắp nói.
"Anh Lục, chỉ là hiểu lầm thôi. Tôi tới đây dùng bữa thôi, không có ý gì khác".
Thấy Quách Cương lúng túng khi nhận ra sự thật, Lục Hi lắc đầu cười nói: "Chỉ cần anh đánh bại được cô ấy thì chẳng khác nào anh đã trở thành người bất khả chiến bại ở Phù Tang, trở thành cao thủ quốc tế. Một cơ hội tốt như vậy nhất định phải nắm bắt cho tốt".
Lục Hi chậm rãi thuyết phục.
Quách Cương lau mồ hôi lạnh trên trán rồi nói: "Không dám không dám, tôi chỉ là một võ sư bình thường, không phải là người bất khả chiến bại gì cả, tất cả những chuyện đó đều là do người ta nói bừa thôi".
Lúc này, gã chỉ nghe thấy Miwa Nozaki đột nhiên hừ lạnh một tiếng rồi ngay lập tức biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó cô ta liền xuất hiện sau lưng Quách Cương, bàn tay mảnh khảnh của cô ta đã nắm lấy cổ Quách Cương rồi nhấc bổng gã lên khỏi ghế, ném gã thật mạnh xuống đất.
Trong toàn bộ quá trình, Quách Cương thậm chí còn không có cơ hội phản kháng.