Lúc này, Lâm Tiêu quát lớn một tiếng: “Đi, hôm nay tôi mời, mọi người cố gắng ăn uống một bữa thật ngon”.
“Ha ha, đương nhiên rồi, tông sư Lâm kiếm được mấy trăm triệu, chúng tôi sẽ không khách sáo đâu”.
Đám người võ đạo Tây Bắc cười lớn, bọn họ vây quanh Lâm Tiêu nghênh ngang rời đi.
Một giờ sau, tại Ôn trang.
Ôn Nhất Hàng mặt như giấy vàng ngồi ở phòng khách trong lầu chính của Ôn trang, bên cạnh ông ta có chín người đang đứng, bọn họ là lão đại chín phòng nhà họ Ôn.
Lúc này, mặt mũi lão đại của chín phòng đều rất nghiêm trọng.
Gia chủ chiến đấu thất bại, đây tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, điều này đủ để chấn động Giang Chiết.
Sau này nhà họ Ôn bọn họ muốn xưng hùng xưng bá thống trị Giang Chiết, e rằng không còn khả năng nữa.
Những gia tộc kia về sau dù ngoài mặt cung kính, sau lưng e rằng cũng sẽ khinh thường, danh tiếng của nhà họ Ôn cũng sẽ rơi xuống ngàn trượng, phải nhanh chóng nghĩ cách bù đắp mới được.
Lúc này, Ôn Nhất Hàng hít sâu một hơi, cảm thấy ngực đau nhức một trận. Nhưng ông ta cố nhịn không biểu hiện ra, dù bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng, đồng thời không bị thương đến gốc rễ, vẫn có thể khôi phục lại như cũ.
Nhưng bây giờ không phải lúc để suy nghĩ cái này, việc bây giờ ông ta cần phải làm chính là mau chóng nghĩ cách khôi phục uy danh cho nhà họ Ôn.
Ôn Nhất Hàng nhìn đám người, mặt bọn họ đều như đưa đám, mất hồn mất vía.
Ôn Nhất Hàng phẫn nộ quát: “Không phải tôi chỉ đánh nhau thua thôi sao, tôi còn chưa chết, lo lắng cái gì”.
Mọi người nghe xong, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Ôn Nhất Hàng hừ lạnh một tiếng, ông ta bắt đầu thầm suy tư, bây giờ cũng chỉ có mời lão tổ của nhà họ Ôn ra thôi.
Về mặt võ lực, quả thực ông ta không phải đối thủ của Lục Thiên Hành, nhưng Ôn Nhất Hàng cũng không đến mức kinh hoàng hoảng sợ.
Nhà họ Ôn có một lão tổ đã là cảnh giới Thánh Vực, người biết cảnh giới này cũng không có mấy ai, hoàn toàn vượt qua tông sư, sức mạnh đã đạt đến trình độ kinh khủng không thể tưởng tượng nổi.
Đây cũng là lá bài tẩy lớn nhất của nhà họ Ôn, bọn họ có thể không sợ bất kỳ ai, xưng bá Giang Chiết mấy trăm năm cũng nhờ lão tổ này đóng góp công sức lớn, dù Lục Thiên Hành có mạnh thế nào, ở trước mặt lão tổ cũng không là gì cả.
Chỉ có điều lão tổ đã ẩn tu không biết bao nhiêu năm, kinh động đến ông lão này cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Bởi vì nhà họ Ôn đã từng định ra gia pháp, chưa đến giây phút sinh tử tồn vong của gia tộc thì không được kinh động đến lão tổ. Một khi kinh động đến lão tổ thì chứng minh gia chủ bất tài, chính bản thân ông ta phải chịu trừng phạt.
Nhưng bây giờ Ôn Nhất Hàng đã không lo được nhiều như vậy, ông ta không thể nhìn nổi nhà họ Ôn bị người khác nhạo báng, trở thành trò cười cho người trong giang hồ.
Lúc này, Ôn Nhất Hàng nói: “Mấy người quay về trấn an các phòng, bảo bọn họ đừng suy nghĩ gì cả, tôi sẽ đến núi Thiên Đài mời lão tổ ra tay, chém chết Lục Thiên Hành, khôi phục lại uy danh nhà họ Ôn, để cho người đời biết được thực lực kinh khủng truyền thừa mấy trăm năm của nhà họ Ôn”.