Ba người quay lại rồi đi lên tầng ba, đến trước cửa phòng hát của Mạnh Trường Giang.
Sau khi xác định chắc chắn rằng Mạnh Trường Giang đang ở bên trong, Lục Hi ngay lập tức đá tung cánh cửa phòng bao.
Ba người Mạnh Trường Giang đang rất vui vẻ ngồi cùng với mười mấy gái tiếp rượu thì bỗng nhiên nghe rầm một tiếng, ngước lên nhìn thì thấy cửa phòng đã bị đạp tung, sau đó ba người Lục Hi cũng chậm rãi đi vào.
Tất cả những người có mặt trong phòng bao đều hết sức sửng sốt, một lúc sau thì Trần Lôi mới quát lớn: "Con mẹ nó, thằng nào dám tới đây gây sự với ông?"
Mạnh Trường Giang lúc này mới phản ứng lại. Gã biết rõ Trần Binh nhưng không biết hai thanh niên đi phía sau anh ta.
"Trần Binh, sao anh lại tới đây? Lại đây lại đây, mau ngồi đi", Mạnh Trường Giang nhìn thấy Trần Binh thì ra vẻ nhiệt tình chào hỏi.
Nhưng Trần Binh lại lộ ra vẻ hết sức phẫn nộ nói: "Mạnh Trường Giang, mày có dám nói chuyện rõ ràng với tao không?"
"Trần Binh, anh làm sao vậy? Chúng ta đều là bạn học cũ, lại lớn lên cùng nhau, anh tức giận chuyện gì chứ?", Mạnh Trường Giang làm ra vẻ vô tội nói.
Lúc này đám gái tiếp rượu cảm thấy có chuyện không ổn cho nên đều lặng lẽ ngồi sang một bên, chỉ có một người vẫn đang rúc trong vòng tay của Mạnh Trường Giang.
Ngụy Văn Bách thì ngược lại, chỉ châm một điếu thuốc rồi ngồi một bên xem tình hình diễn biến thế nào.
"Mày lừa tao lấy sáu triệu tệ mà tao dùng tính mạng đổi lấy, sau đó lại chỉ đạo Vương Lục dùng xe nâng ép chết bố tao. Uổng công tao và mày là bạn từ nhỏ, bạn bè mà mày đối xử với tao như vậy sao?"
Trần Binh siết chặt nắm đấm, bi phẫn nói.
"Trần Binh, anh không được nói bậy, ai lừa anh sáu triệu, cái chết của bố anh lại có liên quan gì đến tôi, nếu như anh có khó khăn gì cũng có thể nói cho tôi biết, tôi có thể giúp anh, nhưng anh chạy tới đây nói xằng nói bậy như vậy là không đúng rồi, anh nói phải không Hiểu Du?"
Lúc này, cô gái tiếp rượu trang điểm đậm, ăn mặc hở hang đang rúc vào trong người của Mạnh Trường Giang bỗng nhiên đứng bật dậy nói với Trần Binh.
"Trần Binh, anh có khó khăn gì thì chúng tôi cũng có thể thông cảm, nhưng anh chạy tới đây vu oan cho người khác như vậy khiến cho chúng tôi rất coi thường".
Trần Binh nhìn chằm chằm cô ta hồi lâu sau đó mới kinh ngạc nói: "Cô là Vương Hiểu Du?"
"Đúng vậy, bạn học mà không nhận ra nhau sao?", Vương Hiểu Du cười nói.
Trần Binh nhíu mày nói: "Sao cô lại làm việc ở một nơi như thế này?"
Vương Hiểu Du từng là bạn học cùng trường cấp 3 với Trần Binh và là hoa khôi của trường. Lúc đó, Mạnh Trường Giang mạnh mẽ theo đuổi Vương Hiểu Du nhưng lại luôn bị Vương Hiểu Du phớt lờ.
Cô ta chỉ giao du với đám người giàu có ở bên ngoài, nghe nói đã bị một vài công tử nhà giàu cưa đổ, nhưng sau khi học xong cấp 3 thì liền đường ai nấy đi.
Không ngờ hoa khôi trường cấp 3 lại tới đây làm gái tiếp rượu, hơn nữa còn dây dưa với Mạnh Trường Giang, người mà lúc trước cô ta rất khinh thường.
Vương Hiểu Du nghe Trần Binh nói vậy thì liền biến sắc.