Lương Thông kinh hãi, ông ta vội vàng chạy tới.
Mặc dù với thực lực của anh Lục, Vương Cảnh không làm gì được anh, nhưng ở địa bàn của mình nếu có người khiến Lục Hi không vui, đắc tội với anh, vậy thì xem như ông ta tội đáng muôn chết.
Nếu Lục Hi giận cá chém thớt lên người ông ta, vậy thì ông ta không thể gánh nổi, Ôn Nhất Hàng chính là tấm gương đi trước.
Ôn Nhất Hàng thất bại trong tay Lục Hi, danh vọng gia tộc rơi xuống ngàn trượng, đắc tội với người kinh khủng như vậy, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.
Lúc này, Vương Bá Hổ nói với Lương Thông: “Chú Lương, tên khốn Vương Cảnh này dám ra tay với bạn của anh Lục, cháu thấy hôm nay phải giết chết hắn ngay tại đây, để hắn xuống địa ngục từ từ mà hối hận”.
Vương Cảnh nghe xong lời này, hắn ta liền bị dọa sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, Vương Bá Hổ và nhà họ Lương thật sự có thể tùy tiện giết được hắn ta, đoán chắc dù có giết chết hắn ta, bố hắn ta ngay cả rắm cũng không dám đánh.
“Anh Bá Hổ, chú Lương, cháu sai rồi, cháu không dám nữa”.
Cuối cùng Vương Cảnh đã nhìn thấy rõ tình hình, hắn ta lập tức mở miệng cầu xin tha thứ, mặc dù hắn ta còn không biết rốt cuộc Lục Hi có lai lịch gì mà có thể khiến Vương Bá Hổ và Lương Thông lại căng thẳng như vậy, nếu dám phách lối nửa câu, e rằng sẽ phải nằm ở đây.
Lúc này, Lương Thông hừ lạnh, ông ta hóa thành hư ảnh vây một vòng quanh thuộc hạ Vương Cảnh, sau đó trở lại trước mặt hắn ta.
Lập tức nghe thấy hai tiếng kêu thảm thiết, cánh tay phải hai người cầm súng vừa nãy đã bị chặt đứt tận gốc, rơi trên mặt đất.
Vương Cảnh thấy vậy, mặt như màu đất, hắn ta kinh hãi nhìn Lương Thông, mặt không biết làm sao.
Đến giờ Lương Thông mới chậm rãi nói: “Chọc mù mắt chó của mày đi, Lục Hi chính là khách quý tao đặc biệt mời đến, mày lại dám xúc phạm, tao thấy nhà họ Vương chúng mày không cần thiết phải tồn tại ở Tây Sơn đâu”.
Vương Cảnh nghe thấy vậy, nhất thời trái tim chết lặng, nghe ý tứ của nhà họ Vương chính là ngay cả gia tộc của hắn ta cũng phải trừng trị, vậy phải làm sao mới được đây? Hai nhà họ Lương và nhà Vương Bá Hổ liên thủ, bọn họ căn bản không còn con đường sống để phản kháng.
Lúc này, Vương Cảnh đã hoàn toàn nôn nóng, “Phốc” một tiếng, Vương Cảnh quỳ xuống đất, liên tục dập đầu nói: “Chú Lương, anh Bá Hổ, mọi người đừng đối xử với cháu như vậy, cháu sai cái gì cháu sửa, nhất định sẽ sửa”.
Vương Cảnh khóc chảy nước mắt nước mũi, hắn ta quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Bấy giờ, Lương Thông xoay người hành lễ với Lục Hi: “Cậu Lục, cậu xem nên xử lý tên Vương Cảnh này thế nào”.
Lúc này, trong lòng Diêu Na nổi lên sóng gió kinh hoàng.
Chẳng những Lục Hi có võ lực cao cường, hơn nữa gia chủ Lương Thông của nhà họ Lương, còn có cả tên Vương Bá Hổ không tầm thường này cũng cung kính đối với anh, vì anh mà không tiếc giết người, rốt cuộc Lục Hi có bản lĩnh gì mà có thể khiến hai gia tộc sợ hãi đến mức như thế.