Dứt lời, anh liền xoay người rời đi.
Miwa Nozaki cùng Hoắc Tư Duệ cũng thuận thế đi theo sau.
Sau khi ba người rời khỏi, Vân Thắng Quốc đương nhiên cũng không nán lại thêm, chỉ lạnh nhạt liếc mấy người Nhậm Chí Viễn một cái rồi rời đi ngay lập tức.
Ánh mắt hờ hững kai của Vân Thắng Quốc giống như một thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua Nhậm Chí Viễn và những người khác khiến trái tim họ như bị một bàn tay tóm chặt lấy.
Sau khi ba người Vân Thắng Quốc rời đi, cả ba người đều ngây ngẩn, thật lâu không nói được lời nào.
Bị bí thư Vân đích thân ‘nhớ nhung’ đến, bọn họ có thể cảm nhận được ngày kết thúc của bản thân đã không còn xa nữa.
Trên ô tô.
Vân Thắng Quốc lấy ra điện thoại, tìm một số điện thoại rồi ấn gọi.
“Alo, giám đốc Đoàn đấy à?”
“Tôi đây bí thư Vân”.
“Là thế này, tôi nhận được một báo cáo từ quần chúng, Nhậm Chí Viễn của tập đoàn Mỹ Liên, còn có một doanh nhân tên là Giang Hải Lam có hiềm nghi vi phạm pháp luật, anh chú ý một chút”.
“Tôi biết rồi bí thư Vân, tôi lập tức sắp xếp người đi làm”.
“Ừm, cứ vậy đi”.
Sau khi cúp điện thoại, Đoàn Chí Quốc, người vốn đang nghỉ trưa tại phòng công an cau mày suy nghĩ một hồi.
Những nhân vật giống như bí thư Vân này thông thường sẽ không gọi điện cho ông ta như vậy, khi có chuyện sẽ kêu thư kí phân phó xuống.
Thẳng thắn bàn giao ông ta làm việc như lần này vẫn là lần đầu tiên, cũng đủ để chứng minh rằng bí thư Vân vô cùng coi trọng việc này, bởi vậy mới đích thân nhắn gửi ông ta.
Nghĩ tới đây, Đoàn Chí Quốc liền vội vàng đến văn phòng, gọi cục trưởng Vương của Cục Điều tra Kinh tế tới.
Chẳng bao lâu Vương Ngạn Cường đã chạy tới.
“Giám đốc, ông tìm tôi?”
“Ừm, lập tức điều tra cho tôi một vụ án. Có người báo rằng tập đoàn Mỹ Liên có vấn đề kinh tế lớn, ông đích thân dẫn đội đến điều tra đi, nhất định phải tra xét kỹ lưỡng. Ngoài ra còn có một người tên là Giang Hải Lam cũng có vấn đề tương tự, hai người đó đồng lõa, chuyện này nhất định phải làm triệt để”.
Vương Ngạn Cường nghe vậy thì phản ứng đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhanh chóng đáp: “Tôi hiểu rồi thưa giám đốc, bây giờ tôi sẽ đi ngay”.
“Còn có vấn đề gì nữa không giám đốc?”
“Tạm thời không có, ông nhanh đi làm đi”.
“Vâng thưa giám đốc”.
Vương Ngạn Cường vội vàng rời đi.
Giám đốc Đoàn nói vài câu ông ta liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Khi điều tra các vụ án, họ thường sẽ nắm được manh mối trước rồi bí mật kiểm tra, có được chứng cứ mới tiến hành điều tra công khai.
Là một nhà điều tra tội phạm lão thành, giám đốc Đoàn sẽ không thể không biết đến lẽ thường tình này.