Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Không bao lâu, mọi người rẽ qua một khúc cong, cảnh tượng rộng mở trước mắt khiến mọi người kinh ngạc.  

 

Cửa hang động nơi bọn họ đang đứng ở trên một vách đá thẳng đứng.  

 

Nhìn xuống phía dưới là đám mây trắng trôi lơ lửng, che kín hoàn toàn phía dưới, còn phía trên có núi bao bọc tứ phía, vách đá cao vạn trượng, ở đây hình thành một nơi giống thung lũng.   

 

Mà nơi bọn họ đang đứng chính là trên không chạm trời, dưới không chạm đất, treo lơ lửng giữa không trung.   

 

Mọi người nhìn chỉ cảm thấy hoa mắt choáng váng một trận, không dám nhìn thêm nữa   

 

Hạ Nguyên Phi nơm nớp lo sợ nói: “Sao lại có một nơi nguy hiểm đáng sợ như vậy?”  

 

Mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, không có cách nào trả lời câu hỏi của ông ta.  

 

Còn Lục Hi nhìn xuống dưới chân, một tầng mây trắng bao phủ, anh dường như rơi vào trầm tư.  

 

Nơi này vô cùng kỳ quái, thần thức của anh hoàn toàn không thi triển được, trong phạm vi ba mét ngoài cơ thể cũng đã không kéo dài ra được nữa. Đây là lần đầu tiên anh gặp phải chuyện này.  

 

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Lục Hi chậm rãi nói: “Mọi người ở đây nghỉ ngơi, tôi đi xuống tìm hiểu”.  

 

Thạch Kế Đông có chút lo lắng hỏi: “Liệu có nguy hiểm không?”  

 

“Không sợ gặp nguy hiểm, chỉ sợ không có gì”, Lục Hi cười nói.  

 

Nhớ đến năng lực kinh khủng của Lục Hi, mọi người liền yên tâm.  

 

Lục Hi đi đến cửa động nhìn xuống dưới, ngay sau đó anh liền nhảy xuống, biến mất dưới mây trắng.  

 

Hành động của Lục Hi khiến mọi người sợ hết hồn, ngay sau đó bọn họ mới phản ứng lại, Lục Hi không phải người phàm, cái này đối với anh cũng không phải chuyện gì khó, vì vậy mọi người ngồi ở cửa động yên tâm chờ đợi.  

 

Còn Lục Hi sau một cú nhảy, cơ thể không ngừng rơi xuống, sau khi rơi xuống mười mấy mét, đột nhiên anh chìa tay bám vào vách đá gần đấy, sau đó lại nhảy xuống.  

 

Trải qua mấy lần nhảy, cuối cùng không thấy tầng mây nữa, Lục Hi có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh sắc phía dưới.  

 

Cảnh sắc này khiến Lục Hi vô cùng kinh ngạc.  

 

Mấy chục mét phía dưới giống như tiên cảnh vậy.  

 

Trong thung lũng rộng khoảng chừng bảy tám mẫu có đủ loại hoa cỏ kỳ dị đua nhau khoe sắc, ở giữa còn có mấy con dã thú hiếm thấy đang chạy băng băng.  

 

Hồ nước ở trung tâm tản ra sương mù, mấy con nai con bên bờ hồ đang cúi đầu uống nước.  

 

Còn bên vách đá có những tòa nhà được xây dọc theo núi.  

 

Những tòa nhà này mang phong cách cổ xưa và cực kỳ tinh xảo. Điều thần kỳ hơn là không biết tòa nhà này được xây từ bao giờ, đến hiện tại vẫn còn sắc thái tươi sáng, không có một chút dấu hiếu già hóa nào.  

 

 

 

Để có thể nhìn thấy rõ dưới chân, Lục Hi liền nhảy xuống, cách mấy chục mét đối với anh không có vấn đề gì.  

 

Lục Hi hạ xuống đất, xông vào mũi là không khí mát mẻ. Anh say mê hít một hơi, ngay sau đó anh ngạc nhiên phát hiện trong không khí ở đây lại mang theo linh khí nhàn nhạt.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK