Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Dương Hải Phong nhìn đám người Hoắc Tư Duệ, trong miệng vừa nói ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nhưng không có ý đứng dậy đón khách, cũng không nói mời ngồi.  

 

Sắc mặt Hoắc Tư Duệ bình tĩnh, cô ngồi xuống ghế sofa phía đối diện. Lục Hi và Hoắc Hướng Anh đương nhiên là không một chút khách khí ngồi xuống bên cạnh Hoắc Tư Duệ.  

 

Phùng Nham vốn dĩ muốn đi lên trước đáp lời Dương Hải Phong, nhưng bị Khang Hiểu Vũ kéo vạt áo thì không nói nữa, hai người ngồi xuống bên cạnh.  

 

Lúc này, Hoắc Tư Duệ nhìn vẻ mặt phách lối của Dương Hải Phong, cô nói: “Giám đốc Dương, lần này tôi tới là muốn nói chuyện bình tĩnh hòa nhã với ông, hòa khí sinh tài lộc, nhưng ông lại bày ra vẻ phô trương như vậy, tiểu nữ có chút sợ hãi”.  

 

Những lời này của Hoắc Tư Duệ nhìn giống như nhượng bộ, nhưng trong bên có cứng rắn, rất đúng mực.  

 

Dương Hải Phong nghe xong, hắn ta lấy điếu xì gà ở trong miệng ra, dùng hết sức ấn nó trên bàn, cười lạnh nói.  

 

“Có thể giám đốc Hoắc vẫn chưa hiểu biết tình hình rồi. Bang hội bên này của chúng tôi bất kể có chuyện gì đều rất có quyền phát biểu. Chuyện này căn bản đã định như vậy, hoặc nhượng bảy mươi phần trăm cổ phần trên danh nghĩa, hoặc rời khỏi thị trường Cảng Đài, các người không còn lựa chọn nào khác”.  

 

Lời của Dương Hải Phong cương quyết khác thường, Hoắc Tư Duệ nghe vậy liền cau mày.  

 

Một lát sau, Hoắc Tư Duệ nói.  

 

“Giám đốc Dương, điều kiện như vậy chúng tôi không thể nào chấp nhận được. Bây giờ không phải như ngày trước, giờ là xã hội pháp trị, bang hội dù lợi hại, nhưng không phải tổ chức hợp pháp, hy vọng ông có thể hiểu. Nhưng vì sự phát triển hòa bình của Giai Mĩ, tôi có thể đồng ý nhượng năm phần trăm cổ phần làm cổ phần trên danh nghĩa cho ông, nhưng ông phải đảm bảo Giai Mĩ ở Cảng Đài từ này về sau sẽ không chịu bất kỳ quấy rầy, cùng nhau giúp đỡ phát triển”.  

 

Điều kiện của Hoắc Tư Duệ cũng xem như đúng trọng tâm, để hắn ta chiếm cổ phần trên danh nghĩa, cung cấp dịch vụ cho Giai Mĩ. Điều kiện này đối với Giai Mĩ mà nói cũng không xem như thua thiệt, chí ít thuận lợi rất nhiều, tiết kiệm được nhiều chuyện phiền toái.  

 

Trong lòng Lục Hi cũng khá đồng ý với điều kiện này, nếu Dương Hải Phong thức thời, anh cũng không lên tiếng. Nếu hắn ta không thức thời, vậy thì không làm nữa, hắn ta tự tìm cái chết, không trách được người khác.  

 

Bảy mươi phần trăm cổ phần danh nghĩa khác nào coi Giai Mĩ thành cái máy ATM, thật buồn cười.  

 

Còn Dương Hải Phong nghe xong, mặt liền biến sắc, hắn ta nói.  

 

“Giám đốc Hoắc, cô coi tôi thành ăn mày rồi, tập đoàn của tôi chính là lấy nghề bán lẻ làm chính, cô đến địa bàn của tôi cướp miếng ăn, tôi đây đã cho cô một miếng rồi. Vậy mà cô lại nói năm phần trăm, cô coi Dương Hải Phong tôi là ai? Tôi thấy Giai Mĩ của mấy người cũng không cần thiết ở lại Cảng Đài nữa đâu”.  

 

Nói xong, Dương Hải Phong lại dựa vào sofa, một trong hai mỹ nữ lấy ra một điếu xì gà Cuba từ trong hộp xì gà, cắt bỏ đuôi, người còn lại dùng một bật lửa chuyên dụng đốt cho hắn ta.  

 

Dương Hải Phong thích ý hút.  

 

Lúc này, đàm phán bỗng chốc lâm vào bế tắc, yêu cầu của hai người quả thật kém xa.  

 

Trên mặt Lục Hi đã có một tia không bình tĩnh nổi, cái này có khác gì Dương Hải Phong đi ăn cướp một cách quang minh chính đại đâu. Lục Hi cảm thấy không cần phải nói thêm gì nữa.  

 

Đúng lúc này, Khang Hiểu Vũ ở bên cạnh nhìn thấy đàm phán rơi vào bế tắc, hắn ta nháy mắt với Phùng Nham bên cạnh.  

 

Phùng Nham hiểu ý, anh ta đứng dậy đi về phía Dương Hải Phong, chìa tay cười nói: “Chú Dương, đã lâu không gặp”.  

 

Dương Hải Phong liếc nhìn anh ta.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK