Lúc này, Chu Nhã lại tỏ vẻ mặt hưng phấn nói: “Bạn học, cậu thật chẳng ra sao, tối qua tôi thắng không ít, hôm nay mời cậu ăn một bữa thật ngon”.
Nhìn khuôn mặt phấn khởi của Chu Nhã, Lục Hi không nỡ làm cô ấy mất hứng, nên đành đồng ý.
Còn đám người Ngô Đạt càng lắc đầu không thôi, đúng là một người thích lợi dụng, ngay cả bạn học của mình cũng lợi dụng!
Sau đó, mọi người bắt đầu dạo chơi khu danh lam thắng cảnh, phong cảnh khu Tung Âm vô cùng lớn, có mấy ngọn núi, toàn bộ đều làm cáp treo, dạo chơi quanh một lượt đã đến buổi tối.
Vậy là dưới sự kiên quyết của Chu Nhã, cô ấy mời mọi người một bữa, sau đó mọi người khí thế tràn trề chạy đến trường đấu.
Tối qua, dưới sự chỉ đạo của Ngô Đạt, bọn họ đã thắng không ít, tối nay dự định chơi lớn hơn.
Còn Chu Nhã càng mong đợi, nếu tối nay giọng nói đó vẫn xuất hiện thì cô ấy cũng định chơi lớn một ván, dù sao đã có vốn, nếu cược thắng, cô ấy cũng không cần đi làm nhìn sắc mặt người khác, mà sẽ sống cuộc sống mà cô ấy mong muốn.
Bởi vì đã nộp phí vào trường đấu, cho nên bọn họ thuận lợi đi vào, tối nay là tối cuối cùng của trận đấu làm nóng sàn đấu nên cũng đông người hơn, xem ra cũng phải đến bốn năm trăm người, bọn họ vừa ngồi xuống, trận đấu đã bắt đầu.
Kiểu đấu đối kháng cường độ cao như này, thông thường mười phút là kết thúc, phải biết rằng, đấu quyền Anh Quốc tế, thể lực của tuyển thủ vốn không đạt đến, chỉ ba phút tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không chống đỡ nổi nữa.
Cho nên, trong cuộc đấu kéo dài ba tiếng này, đủ tiến hành mấy chục trận, có cơ hội cược lớn.
Trận đầu tiên bắt đầu, Ngô Đạt không nói gì, mọi người biết, anh ta cũng đang quan sát, đợi xác định được thực lực của tuyển thủ mới đưa ra lựa chọn, mọi người cũng không nói gì.
Nhưng trong đầu Chu Nhã, giọng nói thần bí đó lại vang lên ngay ở trận đầu tiên, chỉ đạo cô ấy đặt cược.
Chu Nhã ôm tâm trạng kích động, cố hết sức che đậy niềm hưng phấn của mình, lặng lẽ đặt cược lớn trên điện thoại.
Cùng với trận đấu kết thúc, ván này Chu Nhã thắng hơn tám mươi ngàn, trong lòng Chu Nhã hưng phấn đến muốn ngất đi, bây giờ cô ấy cho rằng mình là người may mắn được ông trời nhìn trúng, ông trời muốn ban cho cô ấy cuộc sống hạnh phúc.
Trận đấu diễn ra, mỗi một trận đều có giọng nói đó chỉ đạo, thỉnh thoảng Ngô Đạt cũng lên tiếng, đoán trúng kết quả.
Nhưng Chu Nhã đã hoàn toàn bỏ qua phán đoán của Ngô Đạt, hoàn toàn đặt cược theo chỉ thị trong đầu, hơn một tiếng sau, cô ấy đã thắng hơn một triệu.
Dưới sự hướng dẫn của Ngô Đạt, những người khác cũng thắng không ít, nhưng so với Chu Nhã, thì chỉ như hạt cát trên sa mạc.