Nói xong, bốn người cụng ly, ba người Lục Hi uống một hơi cạn sạch, Trương Nguyệt Nguyệt chỉ nếm thử một hớp rồi đặt xuống.
Ngay sau đó, bốn người vừa trò chuyện, vừa uống rượu, đồng thời thưởng thức dáng múa của các nam thanh nữ tú trên sàn nhảy.
Trình Học Phong và Mục Trung Hoa vì gia cảnh không tốt, sau khi thôi học liền bắt đầu đi làm, rất ít khi đến những nơi như vậy, thế nên bọn họ nhìn rất nồng nhiệt.
Còn Trương Nguyệt Nguyệt thỉnh thoảng cũng đi cùng bạn học và mấy người bạn thân đến quán bar chơi, cô ấy không hề xa lạ đối với những nơi như này, vậy nên nhìn rất bình tĩnh.
Bốn người từ từ ăn uống trò chuyện, chớp mắt một chai rượu đã hết.
Lục Hi gọi tiếp hai chai, mọi người tiếp tục uống.
Trình Học Phong và Mục Trung Hoa đã uống say, bọn họ cũng không để ý, nhưng Trương Nguyệt Nguyệt lại bắt đầu tò mò về Lục Hi, vì cô ấy biết rượu vang trong quán bar bình thường cũng không rẻ, Lục Hi có thể gọi như vậy, xem ra cũng là người có tiền.
Nhưng nghe Mục Trung Hoa nói anh mở một tiệm tạp hóa. Chẳng lẽ bây giờ tiệm tạp hóa kiếm rất được tiền sao?
Đúng lúc đó, đột nhiên Mục Trung Hoa nói: “Chúng ta cũng ra nhảy đi, ông đây nhìn người khác nhảy thì chẳng có ý nghĩa gì”.
Lục Hi và Trình Học Phong nghe xong liền cười đáp: “Cậu và Nguyệt Nguyệt đi đi, chúng tôi không muốn làm kỳ đà cản mũi đâu”.
Mục Trung Hoa nghe xong cười ngượng ngùng nói: “Không đi thì thôi, Nguyệt Nguyệt, chúng ta đi”.
Nói xong, Mục Trung Hoa kéo tay Trương Nguyệt Nguyệt, hai người đi về phía sàn nhảy.
Lục Hi và Trình Học Phong cười ha ha một tiếng, hai người nâng ly rượu lên tiếp tục uống.
Hai người vừa uống rượu vừa nói chuyện của Mục Trung Hoa và Trương Nguyệt Nguyệt, bọn họ cảm thấy vui cho anh ấy. Xã hội bây giờ, gia cảnh và thu nhập như bọn họ có thể tìm được bạn gái quả thực không dễ.
Nhưng không bao lâu, trong sàn nhảy truyền đến âm thanh cãi vã, gần như áp đảo cả tiếng nhạc, Lục Hi và Trình Học Phong quay đầu nhìn, chỉ thấy Mục Trung Hoa đang cãi vã kịch liệt với mấy tên tóc vàng, mà mấy tên tóc vàng này chính là đám cãi nhau với bọn họ ở quán cơm.
Lục Hi thấy vậy liền vội vàng cùng Trình Học Phong đi tới.
Trương Nguyệt Nguyệt gắt gao túm lấy cánh tay của Mục Trung Hoa, còn Mục Trung Hoa thì mặt đầy giận dữ, gân xanh trên trán cũng nổi lên.
Mấy tên tóc vàng cười ha ha nhìn Mục Trung Hoa, mặt đầy khinh thường, mấy con mắt còn lướt tới lướt lui trên cơ thể đầy đặn của Trương Nguyệt Nguyệt, trông vô cùng thô tục.
“Con mẹ nó, buông tha cho Nguyệt Nguyệt của tao”, Mục Trung Hoa thấy vậy liền nổi cơn thịnh nộ, ngay lập tức anh ấy muốn xông lên liều mạng.
Trương Nguyệt Nguyệt thì sống chết không buông tay, cô ấy nói: “Anh quay về với em đi”.
Mấy tên tóc vàng thấy vậy liền cười ha ha.
Lúc này, Lục Hi và Trình Học Phong đã chạy tới, Lục Hi mặt vô cùng bình tĩnh nói: “Đã xảy ra chuyện gì?”