Nói xong, Lục Hi lên xe, Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên cũng bất đắc dĩ lắc đầu, bọn họ lên xe của mình, ba người ba xe lái về phía núi.
Xe của Diêu Na là Ferrari 458 màu đỏ sẫm, giá trị hơn ba triệu, đường nét mượt mà, không biết có phải đã qua lắp ráp lại hay không, nhưng vừa nhìn liền thấy đầy quyền lực.
Xe của Tiết Cảnh Thiên kém hơn nhiều, đó là một chiếc Toyota 86, đắt nhất cũng không vượt quá ba trăm ngàn. Nhưng Lục Hi đoán chắc nó đã từng lắp ráp sửa lại, nếu không thì xe như vậy vẫn chưa đủ để tham gia cuộc thi, chơi nghiệp dư một chút thì được.
Nhưng dù thế nào đúng đáng giá hơn chiếc xe nát mười tám tay Lục Hi lái.
Lục Hi ngân nga hát, anh đi theo hai người lái về phía núi, không hề có chút tự ti vào với chiếc xe nát của mình.
Hơn nửa giờ sau, lối vào quốc lộ Bàn Sơn đã ở trong tầm mắt, nhưng xe của Diêu Na lại bật xi nhan phải rẽ về phía con đường mòn.
Lục Hi cũng đi theo, không bao lâu anh đã nhìn thấy hai chiếc xe thể thao đỗ cách đó không xa, ven đường có mấy người đang đứng.
Diêu Na dừng xe lại nói với người đó mấy câu, sau đó tiếp tục đi về phía trước, Lục Hi theo sau thuận lợi thông qua.
Đi về phía trước không bao lâu, Lục Hi liền thấy một hẻm núi, xe chậm rãi đi vào.
Hẻm núi này dài mười mấy dặm, rộng năm sáu dặm, toàn bộ được đổ bê tông, trên đó vẽ ra mấy đường đua thẳng tắp, còn hai bên đường đua có mấy chục chiếc xe thể thao đang đỗ. Hơn trăm người đứng trước xe thể thao vừa nói vừa cười, khung cảnh vô cùng náo nhiệt.
Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên cũng đỗ ở đó, Lục Hi đỗ bên cạnh rồi đi xuống.
Lúc này, Diêu Na nói với Lục Hi: “Qua đây, tôi dẫn anh đi gặp lão đại”.
Lục Hi nhướng mày, anh đi qua đó, Tiết Cảnh Thiên cũng đi theo phía sau.
Diêu Na dẫn Lục Hi đi về phía trước, ở đó có mười mấy người thân thể cường tráng khỏe đẹp như vận động viên thể thao, có mấy người bên hông đeo súng lục không một chút che giấu.
Giữa đám người có một tên thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, đôi mắt giống như chim ưng, vẻ mặt lạnh lùng đang hút xì gà.
Lúc này, Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên dẫn Lục Hi đến trước mặt đám người, Diêu Na nói với người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng kia.
“Lão đại Lưu, một người bạn của tôi cũng muốn chơi, tôi dẫn anh ta tới rồi”.
Nói xong Diêu Na chỉ vào Lục Hi rồi giới thiệu: “Anh ta tên là Lục Hi, vị này chính là lão đại Lưu - người tổ chức cuộc đua ở đây”.
Lục Hi biết người này chính là Lưu Diệu, anh cười một tiếng: “Lão đại Lưu, lần đầu đến đây, xin được quan tâm nhiều hơn”.
Lưu Diệu lạnh nhạt nhìn anh rồi nói: “Nếu là Diêu Na giới thiệu tôi cũng không hỏi nhiều, Diêu Na, cô nói cho anh ta biết quy định ở đây, bảo anh ta đừng gây cho tôi phiền toái”.
Diêu Na gật đầu, cô ta dẫn Lục Hi quay về vị trí xe của mình.
Ba người đứng bên cạnh xe, lúc này Diêu Na bắt đầu giải thích quy định ở nơi này cho Lục Hi.