Người ở đây quá nhiều, nếu tiếp tục náo loạn, e rằng ngày mai sẽ nổi tiếng, điều này đối với Lục Hi tuyệt đối không phải chuyện tốt gì, thân phận của anh sợ là không giấu được, anh chẳng còn muốn tiếp tục ở đây nữa.
Lúc này, Tiết Cảnh Thiên cũng đã đến từ lâu, nhìn thấy được cảnh này, chỉ có điều với thân phận của anh ta thì chỉ có thể đứng từ xa nhìn, mắt thấy Lục Hi rời đi, anh ta cũng vội vã đi theo.
Không bao lâu, ba người quay trở về phòng, Lục Hi thở dài một tiếng, anh mở tivi lên xem, còn hai người Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên ngơ ngác nhìn Lục Hi. Lúc này trong mắt họ đã mang vẻ kính sợ sâu sắc.
Lục Hi đang ngồi xem tivi, anh chậm rãi nói: “Hai người không cần hỏi thân phận của tôi, tôi sẽ không nói đâu, nếu cảm thấy mọi người làm bạn bè được thì cứ thả lỏng một chút, tùy ý ngồi đi, nếu cảm thấy không thể sống chung, vậy cứ rời đi là được, hai người như vậy khiến tôi rất không tự nhiên”.
Lục Hi nói xong, hai người ngây ra một hồi, sau đó Tiết Cảnh Thiên đặt mông ngồi lên sofa và nói.
“Tôi mặc kệ anh Lục có thân phận gì, về sau tôi đi theo anh”.
Lục Hi nhìn Tiết Cảnh Thiên, khẽ mỉm cười.
Lúc này, Diêu Na cau mày nói: “Xem ra anh là người có lai lịch lớn, vậy thì sau này mong quan tâm nhiều hơn”.
Nói xong, Diêu Na cũng đặt mông ngồi xuống.
Bấy giờ, Lục Hi cười đáp: “Như vậy cũng là mọi người tùy ý đoán mà, kết bạn chính là mong muốn có thêm niềm vui, một ngày nghĩ nhiều như vậy càng không vui, tôi gọi điện đặt chút đồ ăn, vừa rồi ăn chưa no”.
Hai người Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên cũng cho là vậy.
Ngay sau đó Lục Hi nhấn chuông trên bàn, trong chốc lát có nhân viên phục vụ chuyên nghiệp gõ cửa đi vào, Lục Hi gọi một đống đồ ăn, còn có một thùng bia, nhân viên phục vụ ngay lập tức đi sắp xếp.
Ba người xem tivi, chưa đến nửa tiếng, đồ được gọi đã lên toàn bộ, xem ra phục vụ ở phòng tổng thổng vẫn khá được ưu tiên.
Sau đó, ba người bắt đầu ăn, thỉnh thoảng lại cụng ly, ăn uống còn tùy ý hơn nhiều so với lúc ở trên sân thượng.
Cứ như vậy một bữa ăn kéo dài hơn hai tiếng, ba người xoa bụng dừng đũa, mà phần lớn thức ăn đều vào bụng Lục Hi, hai người vô cùng khâm phục đối với sức ăn của Lục Hi, đây là người ăn nhiều nhất bọn họ từng gặp qua.
Đúng lúc này truyền đến tiếng gõ cửa.
“Mời vào”, Lục Hi nói.
Ba người Lương Thông, Lương Bách Hiếu và Vương Bá Hổ đẩy cửa vào.
“Anh Lục, thật ngại quá, khiến bạn anh sợ hãi rồi”, Lương Thông vừa bước vào liền vội vàng nói.
“Không sao, cũng không có chuyện gì xảy ra, vẫn tốt”, Lục Hi nhàn nhạt nói.
Lúc này, Lương Thông nghiêm mặt nói: “Tôi đánh gãy hai chân Vương Cảnh rồi, để hắn nằm liệt giường nửa năm, coi như là đền tội với cảnh sát Diêu”.
Diêu Na nghe vậy liền lập tức nói: “Ông Lương, dạy dỗ một chút là được rồi, như vậy có phải quá đáng hay không”.