Hai người nghe xong, Vân Khả Thiên lập tức nhíu mày trầm tư.
Mà Tư Không Trích Tinh thì cười nói: “Chuyện này cũng đâu có khó lắm”.
Lục Hi và Vân Khả Thiên cùng Mục Trung Hoa đều nhìn Tư Không Trích Tinh, vẻ mặt hi vọng.
Tư Không Trích Tinh ho một tiếng, chậm rãi nói.
“Theo ý của anh thì hai vợ chồng nhà Trương Bảo Khôn này khinh người quá đáng, không coi Mục Trung Hoa ra gì, vậy chúng ta để cho bọn họ phải đến cầu xin Mục Trung Hoa. Không có Mục Trung Hoa thì bọn họ không sống nổi. Như vậy chẳng phải là dễ dàng hơn rồi sao? Đến lúc ấy, bọn họ sẽ không dám khinh thường Mục Trung Hoa nữa, mà chuyện hôn nhân của Mục Trung Hoa với cô gái kia cũng sẽ chẳng phải bàn nữa”.
“Cậu nói thừa quá đấy, như vậy đương nhiên sẽ giúp giải quyết vấn đề rồi, nhưng quan trọng là làm thế nào chứ?”, Lục Hi khó chịu nói.
Nhìn dáng vẻ trông mong của cả ba, Tư Không Trích Tinh đắc ý, khoan thai đi lại mấy vòng quanh tiệm tạp hóa, thư thái chuyển động.
Ba người nhìn Tư Không Trích Tinh đi đi lại lại khắp phòng mà không chịu nói câu gì.
Lúc này, Lục Hi cười khẩy: “Đm, cứ giả vờ đi, có tin thằng này đá chết cậu không hả?”
Tư Không Trích Tinh nghe thế thì vội vàng ho một trận, rồi mới nói: “Sao mà anh lỗ mãng thế hả?”
“Nói chuyện chính đi”, Lục Hi nghiêm túc nói.
“Khụ khụ”, nhìn ánh mắt hung thần của Lục Hi, Tư Không Trích Tinh không dám giả đò nữa, bèn nói: “Cắt đứt mọi đường làm ăn của nhà họ Trương, làm cho bọn họ phải dừng xưởng, rồi đưa Mục Trung Hoa lên làm sếp của phòng Logistics của Giai Mỹ, không cần làm trưởng phòng, phó phòng thôi cũng được. Tin rằng hai vợ chồng Trương Bảo Khôn chắc chắn sẽ phải chạy tới cầu xin Mục Trung Hoa”.
Tư Không Trích Tinh nghe xong thì đắc ý nhìn đám Lục Hi.
Lục Hi cùng Vân Khả Thiên nghe xong thì sáng mắt lên, cảm thấy đúng là ý hay.
Công ty Logistics của nhà họ Trương mà rơi vào khó khăn thì chắc chắn sẽ phải tìm mối làm ăn mới. Đến lúc ấy, Mục Trung Hoa là sếp của phòng Logistics tập đoàn Giai Mỹ, Trương Bảo Khôn có lẽ sẽ tìm mọi cách để nịnh nọt Mục Trung Hoa.
Phải biết rằng, chỉ tính riêng về ngành Logistics thì tập đoàn Giai Mỹ bây giờ đang vô cùng khủng bố.
Giai Mỹ đã xây dựng một trung tâm Logistics hơn 500 mẫu đất ở ngoại ô Tây Kinh, làm việc 24/24, có không biết bao nhiêu hàng hóa được tập trung ở đây rồi phân phối đi các nơi trên cả nước, thậm chí là nước ngoài.
Có vô số công ty Logistics tranh nhau bể đầu để xin được vào đây, nhưng không có thực lực thì Giai Mỹ sẽ không ngó ngàng đến làm gì. Với quy mô như công ty của nhà họ Trương, được vào làm chung với Giai Mỹ chính là phúc tổ ba đời nhà bọn họ ấy chứ.
Mà trên thương trường thì không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, chỉ cần được móc nối với Giai Mỹ thì tin rằng Trương Bảo Khôn sẽ cố gắng bằng mọi giá.
Lục Hi và Vân Khả Thiên đều cảm thấy kế này rất hay.
Mà Mục Trung Hoa nghe xong, ánh mắt vốn đang tràn ngập hy vọng thì lập tức tối lại.
Anh ấy cứ tưởng là chiêu gì cao siêu, không ngờ lại nghe được một câu nói không chân thực như thế.
Cắt đứt đường làm ăn của nhà họ Trương kiểu gì? Rồi đưa anh ấy lên vị trí phó phòng Logistics của Giai Mỹ kiểu gì chứ?