Mà Lục Hi thì chỉ mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ chắc chắn.
Từ khi được Cát Hồng truyền y thuật, cho ý thức thứ hai thôi diễn mấy ngày thì đã hoàn toàn nằm lòng y thuật cả đời của Cát Hồng.
Hiện tại, nếu nói đến lý thuyết thì trình độ trung y của anh đã là số một, không ai bì kịp, chỉ thiếu thực hành.
Mà đến cảnh giới hiện tại của anh, đã có thể nhìn ra khí sắc của một người là tốt hay xấu, cho nên khi hai thứ kết hợp lại thì thấy Tân Mỹ Dục có thai là một chuyện quá đỗi đơn giản.
Với trình độ của anh bây giờ, dù là Diệp Phùng Xuân - thần y số một Hoa Hạ đứng trước mặt anh thì cũng chỉ là trò trẻ con. Phải biết rằng Cát Hồng chính là “tiên y”, trình độ y thuật vượt qua Diệp Phùng Xuân quá nhiều.
Lúc này, nhóm bạn học mới tin rằng Lục Hi thật sự biết y thuật, liên tục cảm thán khen ngợi.
Có thể dựa vào ánh mắt mà nhìn ra được phụ nữ có thai, y thuật của Lục Hi chính là thần.
Lúc này, Lục Hi lại nâng ly lên: “Uống rượu, uống rượu thôi”, anh không muốn mình là trung tâm để đề tài, cứ như vậy thì sẽ lòi đuôi mất.
Sau đó, nhóm bạn học lại bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Lúc này không còn bị những người khác đến phá đám nữa, mọi người liền vui vẻ ăn uống, sau đó Tân Mỹ Dục cũng sắp xếp phòng nghỉ cho mọi người.
Lần này, bố mẹ chồng của cô ta cũng không dám làm gì nữa, mà lại còn vui vẻ đưa căn phòng tốt nhất khách sạn cho bọn họ vào nghỉ.
Lục Hi nhìn mọi người đã ổn thỏa thì đến chỗ tiếp tân trả tiền, nhân viên thu ngân sống chết không dám nhận, Lục Hi cứ kiên trì, Tân Mỹ Dục nói cũng không nghe, đành phải cho anh trả.
Lúc này, Lục Hi mới nói với Tân Mỹ Dục: “Tôi về đây, chờ mọi người tỉnh lại thì cậu thay tôi chào hỏi bọn họ mấy câu, sau này giữ liên lạc”.
Tân Mỹ Dục nghe vậy thì nói: “Cậu cũng uống rượu, lái xe được chứ?”
Lục Hi cười đáp: “Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận”.
Tân Mỹ Dục cũng không tiện giữ anh lại, đành gật đầu.
Khi tiễn Lục Hi ra khỏi khách sạn, Tân Mỹ Dục mới nói: “Lục Hi, cảm ơn cậu rất nhiều”.
“Cảm ơn gì chứ, thật là, tạm biệt”, Lục Hi cười nói, lái con xe rách của mình rời đi.
Tân Mỹ Dục nhìn Lục Hi rời đi, trong lòng cảm thán bội phần.
Lúc còn đi học, cô ta ghét Lục Hi vô cùng, vì người này suốt ngày trêu cợt cô ta.
Bây giờ mọi người đều đã trưởng thành, lâu rồi mới gặp mặt, tuy rằng cô ta không quá thích Lục Hi nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được.
Không ngờ rằng Lục Hi lại quen biết với những người có địa vị lớn như vậy, lại còn ra mặt giúp bản thân xả cơn tức trong lúc bản thân oan ức nhất. Có người bạn là Lục Hi, địa vị của cô ta trong nhà nhau này cũng sẽ tăng lên, ít nhất thì bố mẹ chồng và Đoàn Tinh Tinh sẽ không dám làm càn trước mặt cô ta nữa. Tất cả mọi chuyện này đều là nhờ có Lục Hi.
…
Mà cùng lúc đó, tại một căn tứ hợp viện của nhà họ An ở Thượng Kinh.
Diệp Phùng Xuân cùng gia chủ mới nhà họ An là An Gia Nhân, An Trung cùng mấy nhân vật quan trọng trong nhà họ An đang xanh mặt ngồi trong phòng khách.