Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bà ta nói xong liền quay đầu, không ngó ngàng tới chị gái của mình nữa.  

 

Trương Phương nghe vậy vội vàng giải thích: “Em đừng bận tâm, bọn chúng còn non trẻ, chị thay mặt chúng xin lỗi em, việc của Cốc Tuyết vẫn cần em phải hỏi đến, bất kể nói thế nào con bé cũng là cháu gái ruột thịt của em mà”.  

 

Trương Phương nói đoạn hốc mắt đã đỏ hoe.  

 

Bà và chồng đều là người nông thôn phải thắt lưng buộc bụng nuôi con gái vào đại học, tuy nhiên cử nhân ngày nay nhiều như mây trên trời, chỉ cần không phải xuất thân từ các trường đại học trọng điểm đều rất khó có thể tìm được một công việc tốt.  

 

Đã gần nửa năm kể từ khi Cốc Tuyết tốt nghiệp nhưng vẫn chưa có được một công việc ổn định khiến hai người họ ưu sầu không thôi.  

 

Không còn cách nào khác, so sánh như vậy thì đây cũng là một con đường không tồi.   

 

Cốc Tuyết tuy là người hướng nội nhưng học lực của cô ấy thực sự rất tốt, đứng thứ hai trong bài kiểm tra viết ở thành phố Tây Kinh cũng được tính là một thành tích không tệ.  

 

Nhưng để đảm bảo hai vợ chồng Trương Phương còn mời em gái và em rể của mình tới, muốn nhờ bọn họ ra sức giúp Cốc Tuyết có thể sớm ngày yên ổn công việc.  

 

Chằng ngờ trước mắt nghe ý tứ trong lời nói của Trương Hà chính là cho dù thi đỗ hạng hai cũng rất có khả năng không được thông qua, trong thoáng chốc thực sự đã đẩy hai người họ vào sự hoảng loạn.  

 

Nghe thấy chị gái không ngừng cầu xin mình, sắc mặt của Trương Hà cũng dễ coi hơn một chút, nhưng bà ta lại phớt lờ chị gái mình mà nói với Tần Lam: “Đây là bữa ăn của nhà chúng tôi, không hoan nghênh cô, còn không mau cút đi”.   

 

Tần Lam nghe vậy liền nhếch mép cười lạnh: “Bà đây sẽ không đi nữa, bà có thể làm gì tôi, đúng là thứ mắt chó coi khinh người khác”.  

 

Câu này của Tần Lam suýt chút khiến Trương Hà nổi điên, chỉ thấy bà ta tức run chỉ vào Tần Lam, hai môi khép mở nhất thời không nói nên lời.  

 

Lúc này, Trương Phương vội vã chạy tới bên người Tần Lam, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Cháu gái à, dì biết cháu là đồng nghiệp của Cốc Tuyết, nhưng chuyện này rất quan trọng hay là chúng ta đổi ngày khác lại mời cháu tới có được không?”  

 

Khả năng kiềm chế của Trương Phương mạnh mẽ hơn nhiều so với em gái của mình, tuy rằng trong loại tình huống này lời nói ra vẫn rất lịch sự.  

 

Tần Lam nhìn thẳng vào Trương Phương nói: “Dì à, mọi người không cần phải van xin bà ta nữa, còn là em gái của dì nữa, không phải chỉ là vấn đề công việc của Cốc Tuyết thôi sao? Dì muốn cô ấy tới đơn vị nào cứ nói với cháu, hôm nay cháu sẽ làm việc đó cho dì”.  

 

Tần Lam vừa nói đầy ngạo nghễ, hai mắt vừa không quên trừng phía Trương Hà.  

 

Cô thực sự chịu không nổi bộ mặt hèn hạ của hai người này nữa nên một hậu thuẫn lớn như Lục Hi cũng chuẩn bị lôi ra dùng.  

 

Trương Hà lúc này lại phá lên cười ha hả, cười tới nghiêng ngả run rẩy cả người.  



Sau khi gian nan dừng lại tiếng cười, Trương Hà lại chỉ vào Tần Lam mà nói: “Cô đúng là biết khoác lác mà, đơn vị nào cô cũng có thể sắp xếp? Thật là nực cười, cô tưởng mình là Vân Thắng Quốc à?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK