Đồng thời Lục Hi cũng cảm nhận được uy lực của kiếm Huyền Băng, thanh kiếm này tỏa ra khí lạnh thấu xương, khi tấn công sẽ đóng băng và làm chậm thân thủ của đối phương.
Nhưng hiệu quả này phát huy nhanh hay chậm thì còn tùy thuộc vào sức mạnh của đối thủ.
Nếu như là người bình thường thì có lẽ đã chết cóng ngay khi đến gần thanh kiếm Huyền Băng này, thậm chí cao thủ bình thường khi đứng trước thanh kiếm này cũng sẽ hành động chậm chạp, chiến đấu trong một thời gian dài còn có thể bị tổn thương lục phủ ngũ tạng, có thể nói là vô cùng lợi hại.
Nhưng Lục Hi có pháp lực hộ thân, thuộc tính băng của kiếm Huyền Băng không có tác dụng đối với anh, thân thể anh không hề xảy ra hiện tượng dị thường gì.
Lâm Phong thấy Lục Hi đứng trước kiếm Huyền Băng của mình mà còn có thể nhanh chóng đánh trả được thì trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Cho dù là cao thủ tiên thiên thì cũng sẽ bị kiếm Huyền Băng làm cho ảnh hưởng, sau đó chỉ trong vòng vài ba chiêu liền sẽ bị ông ta hạ gục.
Thế mà Lục Hi này lại không hề bị ảnh hưởng, chẳng lẽ anh cũng là một tông sư hay sao?
Lâm Phong mặc dù hết sức kinh ngạc nhưng tuyệt đối không tin Lục Hi còn trẻ như vậy mà đã trở thành một tông sư.
Lâm Phong bay người tránh một quyền của Lục Hi, thanh kiếm Huyền Băng lại vung lên chém về phía Lục Hi.
Chuyện Lục Hi không bị kiếm Huyền Băng ảnh hưởng cũng không chứng minh được điều gì.
Thân là một tông sư, đối với võ kỹ Lâm Phong cũng đã tinh thông đến cảnh giới cao thâm, ông ta tin tưởng bản thân mình có thể chỉ cần dựa vào võ kỹ để đánh gục Lục Hi.
Kiếm Huyền Băng trong tay Lâm Phong chém ra một loạt kiếm ảnh ngưng tụ thành một cái lồng có hình dạng bông tuyết trùm xuống đỉnh đầu Lục Hi, ông ta tin rằng trong vòng năm chiêu mình liền có thể phế bỏ hai tay của Lục Hi.
Lục Hi nhìn thấy kiếm ảnh đầy trời thì chỉ lạnh lùng cười rồi vung quyền lên nghênh chiến.
Quyền kiếm va chạm tạo ra những tiếng leng keng vang rền.
Lâm Phong kinh hãi, kiếm Huyền Băng ngưng tụ từ hàn băng chân khí mà ông ta dày công tu luyện còn có thể chém vàng đoạn ngọc.
Thế mà Lục Hi thực sự có thể dùng một quyền tay không của mình để chặn kiếm Huyền Băng, rõ ràng chân khí của anh cũng đã hùng hậu đến một mức độ nhất định.
Lúc này Lâm Phong mới hoàn toàn coi trọng Lục Hi.
Có thể dùng một quyền tay không để cản kiếm Huyền Băng, lại không sợ khí lạnh mà kiếm Huyền Băng bộc phát ra, tên nhóc này không phải tông sư thì cũng đã không còn cách cấp bậc tông sư bao nhiêu bước, cho dù chỉ là một bán bộ tông sư thì cũng đã rất đáng để ông ta coi trọng.
Giờ phúc này Lâm Phong mới bỏ đi sự khinh thường, dùng hết sức vũ động kiếm Huyền Băng, kiếm thế nhanh như chớp chém về phía Lục Hi.
Vừa thấy Lâm Phong gia tăng công thế, Lục Hi cười nói: "Bây giờ mới có chút bộ dáng của tông sư".
Vừa nói anh vừa vung song quyền giống như hai thiên thạch vàng lên đối chiến.
Lục Hi sở hữu sức mạnh của cự long, thể chất của anh ta đã trải qua những thay đổi to lớn, đã có được một số thuộc tính của cự long.
Cho dù anh không thi triển công lực thì đao kiếm bình thường cũng không thể làm tổn thương anh dù chỉ là nhỏ nhất.
Sau khi anh thi triển sức mạnh cự long thì chỗ nào trên người anh cũng trở thành thần binh không thể chống lại, song quyền của anh được cự long lực bao phủ, đối kháng với kiếm Huyền Băng không gặp một chút khó khăn nào.
Anh mở ra mắt xuyên thấu phối hợp với cự long lực, lại vận dụng thuật cận chiến thần quan, phối hợp tất cả các năng lực với nhau đúng là càng đánh càng hăng.
Nhất cử nhất động của Lâm Phong đều bị mắt xuyên thấu dự đoán được, mọi chuyển động như sắp đạt đến cực hạn đều có thể bị Lục Hi bắt bài, anh hoàn toàn có thể đoán được hướng tấn công tiếp theo của đối thủ.