Nghĩ tới đây, bốn người liếc nhìn nhau, mặt đầy vẻ hối hận.
Lúc này, Lục Viễn Chí lại cau mày, ông ta chậm rãi nói: “Chủ tịch Miwa, điều kiện này quả thật quá ưu đãi rồi, tôi không có bất cứ lý do nào để từ chối, nhưng chắc hẳn các cô phải có yêu cầu chứ?”
Lục Viễn Chí cho rằng, công ty cổ phần Masatake có nâng đỡ lớn như vậy với nhà họ Lục, nếu không có ý đồ thì thật lạ.
Điều kiện hợp tác mà Miwa Nozaki nói ra cũng không có bất kỳ lý do nhất định nào, bây giờ nhìn lại chính là bọn họ có yêu cầu gì đó, nếu yêu cầu của Miwa Nozaki vượt quá phạm vi chấp nhận của mình, Lục Viễn Chí cũng sẽ không đáp ứng.
Lúc này, Miwa Nozaki nói: “Đương nhiên là có yêu cầu”.
Đám người Lục Viễn Cảnh cũng vểnh tai lên nghe.
Bọn họ thấy đương nhiên công ty cổ phần Masatake sẽ không bỗng dưng vô cớ gióng trống khua chiêng trợ giúp nhà họ Lục, chắc hẳn có điều kiện, Lục Viễn Chí cũng sẽ không lợi dụng gì được.
Lục Viễn Chí nghe xong liền cau mày nói: “Mời nói”.
Lục Viễn Chí dự định nếu Miwa Nozaki đề xuất nắm cổ phần công ty, vậy thì dù khó khăn thế nào ông ta cũng sẽ từ chối, bởi vì đây là sản nghiệp của nhà họ Lục, không thể rơi vào tay người ngoài.
Lúc này, Miwa Nozaki đáp: “Chúng tôi chỉ có một yêu cầu, sau này các ông chỉ có thể hợp tác với tôi, không được hợp tác với bên khác”.
Miwa Nozaki vừa nói xong, Lục Viễn Chí kinh ngạc: “Là điều kiện này?”
“Chính là điều kiện này”, Miwa Nozaki đáp.
Chẳng những Lục Viễn Chí giật mình, đám người Lục Viễn Cảnh lại càng giật mình.
Điều kiện này nghe thì tương đối bá đạo, nhưng cứ như không vậy, có bọn họ cung cấp đơn đặt hàng cho nhà họ Lục, nhà họ Lục còn cần hợp tác với người khác sao, chỉ mình đơn đặt hàng của công ty cổ phần Masatake thôi, nhà họ Lục cũng làm không xong rồi.
Lục Viễn Chí cau mày nhìn Miwa Nozaki, một lát sau ông ta nói: “Nếu chủ tịch Miwa không có điều kiện gì khác, tôi đồng ý hợp tác”.
Lục Viễn Chí quả thực không nghĩ ra ông ta có lý do gì mà từ chối, hơn nữa tình hình của công ty cũng không cho ông ta bỏ qua cơ hội này, cho dù có cạm bẫy, Lục Viễn Chí cũng sẵn sàng nhảy vào.
Miwa Nozaki nghe xong liền vung tay lên, Aihara Nozaki lấy ra hai tập văn kiện, Miwa Nozaki đặt ở trên bàn làm việc của Lục Chí Viễn và nói: “Giám đốc Lục, ông xem đi, một bộ là kế hoạch đầu tư của chúng tôi, một bộ là kế hoạch hợp tác, nếu không có vấn đề thì ký vào đó, về sau chúng ta chính là đối tác của nhau”.
Lục Viễn Chí cầm lấy hai bộ văn kiện cẩn thận nhìn một lần, không có phát hiện bất kỳ chỗ nào bất thường, ông ta nghĩ mãi không hiểu rồi cũng không do dự cầm bút ký tên mình, sau đó đưa cho Lục Hi.
“Cháu cũng là cổ đông của công ty, ký tên đi”.
Lục Hi cười một tiếng, anh cầm bút ghi tên mình trên đó.
Lúc này, Lục Viễn Cảnh vội vàng đứng dậy nói: “Anh cả, bọn em không rút cổ phần nữa, văn kiện này bọn em cũng muốn ký”.