Sau đó, Vương Xảo Lợi dùng đúng chỗ mấy tỷ tiền vốn để mua đất và mở rộng, nâng cao sức ảnh hưởng của cuộc đua, qua nhiều năm phát triển, Ông Hoàng Đua Xe đã trở thành cuộc đua số một trong nước.
Nhưng cuộc đua này không hợp pháp, bởi vì Hoa Hạ không có thủ tục về đua xe, với thế lực của hai nhà bọn họ cũng chỉ có thể âm thầm tổ chức, nhưng chính quyền Tây Sơn cũng một mắt nhắm một mắt mở đối với chuyện này, vì sau mỗi cuộc đua hàng năm giữa hai nhà, bọn họ đều sẽ quyên góp một khoản tiền lớn cho chính quyền, chỉ cần không xảy ra chuyện, chính quyền cũng vui vẻ cho bọn họ tổ chức, quy mô càng lớn càng tốt.
Mà đến bây giờ, lợi nhuận mỗi năm Ông Hoàng Đua Xe mang lại cho hai nhà đã vượt quá một tỷ, đây đã là con đường sinh lời vô cùng quan trọng của hai nhà.
Lương Thông đích thân trông coi, Vương Xảo Lợi cũng phái con trai mình là Vương Bá Hổ tới quan sát cuộc đua này.
Đúng lúc đó, ánh mắt Vương Bá Hổ nhàm chán quét qua màn hình giám sát, sau đó gã đột nhiên sửng sốt, lập tức nói: “Mau phóng to camera số hai mươi cho tôi”.
Nhân viên nghe xong lập tức chuyển camera số hai mươi toàn màn hình.
Lúc này, trên màn hình hiện lên một chiếc Ferrari 458 màu đỏ và Toyota 86 đang đổ lại, mà bên cạnh hai chiếc xe có ba người đang đứng, bọn họ chỉ vào một tòa di chỉ trước mặt và nói gì đó, Vương Bá Hổ nhìn bóng lưng ba người, mặt đầy chăm chú.
Bấy giờ, Lương Thông và Lương Bách Hiếu không hiểu nhìn về phía màn hình, không biết tại sao Vương Bá Hổ lại hồi hộp như vậy.
Đúng lúc đó, ba người xoay người chuẩn bị lên xe, mọi người đều nhìn thấy chính diện, lúc này mặt gã liền biến sắc: “Điều vệ tinh đi theo bọn họ”.
Nhân viên điều động vệ tinh, bắt đầu tiếp sóng tình hình của ba người.
Lúc này, Lương Thông trầm giọng hỏi: “Bá Hổ, xảy ra chuyện gì?”
Vương Bá Hổ mang vẻ nghiêm túc nói: “Người này là Lục Thiên Hành”.
Lương Thông nghe xong, sắc mặt liền thay đổi.
Sau khi Lương Bách Hiếu quay về nói với ông ta Lục Thiên Hành đã đánh bại một chân nhân, sau đó tận mắt hắn ta nhìn thấy quyết chiến giữa Lục Thiên Hành và Ôn Nhất Hàng, thực sự khiếp sợ sâu sắc trước thực lực của anh.
Lương Thông tự biết mình và Ôn Nhất Hàng có chênh lệch rất lớn, chứ đừng nói đến Lục Thiên Hành, người này tuyệt đối là cao thủ đứng đầu Hoa Hạ, anh đến địa bàn của mình, vậy thì phải cực kỳ coi trọng.
Lương Thông cau mày nhìn hình ảnh trong vệ tinh, ông ta nói: “Cháu chắc chắn chứ, sao chú thấy có chút không giống”.
“Anh ta còn có một tên khác là Lục Hi, thật ra thì cũng là Lục Thiên Hành, bọn họ đều cùng một người, cháu không biết anh ta dùng cách gì, nhưng anh ta có thể tự do hoán đổi giữa hai hình ảnh, là Lục Thiên Hành không sai đâu”, Vương Bá Hổ nói.
Lương Thông nghe xong liền rơi vào trong trầm tư, một lát sau ông ta đứng lên nói: “Bá Hổ, Bách Hiếu, xác định xong doanh trại của tông sư Lục, mấy đứa theo tôi đến đón tiếp”.