Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Nhà họ An tại Thượng Kinh cũng là một gia tộc võ đạo được truyền lại qua hàng trăm năm nay, người đứng đầu An Gia Thần là một tông sư trung kỳ, cũng được xếp vào hàng những tông sư hàng đầu của Hoa Hạ.  

 

Hơn nữa, các gia tộc ở Thượng Kinh có mối quan hệ chặt chẽ với giới chính trị, họ không chỉ dựa vào vũ lực để thống trị, những gia tộc bình thường tại các tỉnh khác cũng không thể khiêu khích tới nổi, tuy An Trung bại trận nhưng lại không hề chột dạ thấp thỏm.  

 

Lục Hi lúc này không nói hai lời mà bất ngờ vỗ tới một chưởng vào không khí.  

 

Một chưởng ấn màu vàng sẫm mang theo tiếng xé gió sắc bén lập tức chém về phía An Trung giống như một thanh thiên đao.  

 

An Trung sửng sốt, vội vàng tập hợp chân khí ngưng tụ trên nắm tay phải rồi đánh ra.  

 

“Bùm!”  

 

Sau một tiếng nổ lớn, gã ta trực tiếp bị chém gãy cánh tay phải rồi văng ra khỏi cửa hàng tạp hóa, nằm sõng soài trên đường bên ngoài.  

 

Lục Hi lúc này mới lạnh lẽo nói: “Gia tộc Thượng Kinh cũng chẳng có gì đặc biệt, đừng quá xem trọng bản thân mình, nhớ lấy, anh nợ tôi 500 triệu, cho anh một tháng gom đủ rồi mang đến đây, nếu không ông đây liền chém giết tới Thượng Kinh, nhổ tận gốc nhà họ An mấy người”.  

 

An Trung giờ phút này liên tục nôn ra vài ngụm máu, giãy giụa đứng lên với vẻ mặt oán độc, gã hung ác trừng mắt nhìn Lục Hi một cái, lôi cánh tay bị đứt đoạn rời đi.  

 

Gã không ngờ Lục Hi vậy mà dám ra tay nặng như vậy, hiện tại vết thương của gã càng thêm nghiêm trọng, nội tạng chảy máu trong rất nhiều, không mất tám mười năm thì đừng hy vọng có thể bình phục được.  

 

Cho dù khôi phục lại, gã có lẽ cũng sẽ lưu lại bệnh ngầm, căn bản đã vô duyên với con đường tông sư, có thể tưởng tượng được nỗi phận hận trong lòng gã lúc này.  

 

Tông sư là ước mơ và theo đuổi cả đời của một võ giả, gã ta làm sao có thể nuốt trôi mối hận này, sau khi trở về nhất định phải mời gia chủ báo thù cho mình, người của nhà họ An không thể bị nhục nhã như vậy.  

 

Nhìn An Trung rời đi với vẻ mặt căm hận, Lục Hi phát ra một tiếng cười chế nhạo.  

 

Anh vốn chỉ định dạy cho An Trung một bài học nhỏ, nhưng người này lại không biết tốt xấu, ngạo nghễ bất thường, còn cố ý đập vỡ đồ gốm của anh, đồ của bản thân gã ta cũng dám động tới, mà cuối cùng còn dám lấy nhà họ An ra để hù dọa anh,   

 

Một chưởng này chính là cái giá cho sự ngạo mạn của gã.  

 

 

 

Giải quyết xong An Trung Lục Hi trở lại trong tiệm nằm dài xuống ghế sofa, rút ra một điếu thuốc vừa hút vừa trầm tư suy nghĩ.  

 

Cửa hàng tạp hóa này vẫn cần giữ lại, ngộ lỡ có mối kinh doanh tìm tới cửa phải làm thế nào?  

 

Nghĩ đến đây, Lục Hi tách ra một tia thần thức lưu lại đây, sau này xảy ra bất cứ chuyện gì anh cũng đều có thể lập tức nắm được và kịp thời đuổi tới.  

 

Làm xong việc này Lục Hi liền trở về Nam Hồ, tiên thảo ở đây vẫn cần được chăm sóc, đây là ưu tiên hàng đầu của anh vào thời điểm này.   



Về phần nhà họ An, Lục Hi chẳng mảy may đặt nặng trong lòng, nếu họ dám tới gây phiền phức anh liền một chưởng vỗ chết, An Trung cũng phải bồi thường 500 triệu kia, nói đùa gì vậy, đó thế nhưng là món đồ cổ hàng ngàn năm tuổi, còn thực sự tưởng rằng chỉ đơn giản là một cái gạt tàn thuốc sao? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK