Có bao nhiêu người đã nghĩ tới việc theo đuổi Hoắc Tư Duệ, như vậy liền lập tức có thể bước chân lên đỉnh cao cuộc sống, bớt đi mấy chục năm phấn đấu.
Những doanh nhân giàu có đó cũng đang nghĩ, để con trai của mình theo đuổi Hoắc Tư Duệ, tương lai có thể mạnh mẽ kết hợp, khiến sự nghiệp của bản thân nâng lên một tầm cao mới.
Sự xuất hiện của người thanh niên này cùng một màn vừa rồi khiến bọn họ phải giật mình kinh ngạc, không lẽ chủ tịch Hoắc đã có đối tượng rồi?
Lúc này, trong căn phòng trên lầu hai.
Lục Hi đang ngồi trên ghế sofa, cổ hơi động làm một động tác giãn cơ.
Miwa Nozaki thấy vậy lập tức đi đến sau lưng anh, dùng đôi tay ngọc ngà trắng nõn bắt đầu xoa bóp.
Còn Hoắc Tư Duệ ngồi bên cạnh Lục Hi nói: “Anh Lục, anh đừng tức giận, tôi thay mặt tên thiếu hiểu biết đó xin lỗi anh”.
Lục Hi mỉm cười: “Chuyện này có gì đáng phải tức giận đâu, chỉ là, nhân phẩm của tên anh họ đó của cô thực sự không tốt, nếu để một người như vậy trong tầng lớp lãnh đạo của tập đoàn cũng không phải là chuyện tốt gì”.
Lúc này Lục Hi thuật lại sự việc gặp gỡ Hoắc Tu Chi trên máy bay cho Hoắc Tư Duệ nghe.
Hoắc Tư Duệ nghe xong, khuôn mặt vốn ửng hồng càng thêm đỏ bừng vì giận dữ: “Ngay lúc đầu tôi không nên để thứ đó tới Giai Mĩ”.
“Được rồi”, Lục Hi khuyên nhủ: “Lễ mừng công này của cô có thứ gì ngon không, tôi đói bụng rồi”.
Anh không muốn nhắc đến những chuyện không vui đó nữa.
“Đương nhiên là có”, nghe được anh kêu đói, Hoắc Tư Duệ lập tức cười đáp: “Tôi thế nhưng đã mời một đầu bếp trưởng của một nhà hàng món Tây nổi tiếng đó, ông ấy đang chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn cho mọi người ở phía sau, chỉ đợi anh tới thôi”.
“Không tệ, tôi là người ăn khá nhiều, hy vọng cô chuẩn bị đầy đủ”, Lục Hi cười đáp.
“Yên tâm, anh chỉ cần ăn uống thoải mái, tôi giờ đi thu xếp một chút", Hoắc Tư Duệ vừa nói, vừa đứng dậy đích thân đi xuống phòng bếp sau.
Lục Hi hưởng thụ Miwa Nozaki xoa bóp, cái khác không nói, cảm giác còn khá thoải mái.
Vừa thưởng thức massage, anh vừa suy nghĩ tới sự việc của Tần Lam.
Muốn Tần Lam hồi phục như lúc đầu, chỉ có một cách, đó chính là hiến tế. Ở chỗ của lão rồng kia cái gì cũng có.
Tuy nhiên đồ để hiến tế không hề dễ tìm, là một chuyện rắc rối đây.
Đúng lúc khi Lục Hi còn đang vì việc này mà buồn phiền, chuông điện thoại của anh bỗng nhiên vang lên.
Cầm lên xem thấy là Phù Đồ gọi tới anh liền nghe máy.
“Anh Lục”, giọng nói kính cẩn của Phù Đồ truyền tới.
“Alo, có chuyện gì à?”
"Tôi vừa nhận được một tin tức, cảm thấy có thể hữu ích với anh, liền muốn nói với anh một chút”.