Vì anh đi theo Vương Bá Hổ nên cũng không ai hỏi đến, thuận lợi đi lên tầng.
Lúc này, trên tám chiếc bàn vân mây đã bày sẵn đồ ăn và rượu ngon đẹp mắt, các vị khách ở tầng hai ban đầu đều có mặt, nhà họ Ôn có lời mời, không ai dám không nể mặt tự ý ra về.
Còn những người ở dưới tầng không có tư cách này.
Vương Bá Hổ là người đến cuối cùng, gã vừa lên tầng, mọi người đều có vẻ không chào đón, quay mặt đi chỗ khác, bởi vì gã này quá hung hăng càn quấy, quá đáng ghét.
Vương Bá Hổ lại xem như chốn không người, sải bước vào trong, dáng đi chữ bát vô cùng kiêu ngạo.
Lục Hi ở phía sau, chậm rãi đi tới.
Đúng lúc này, Nhan Phi Hoa đang ngồi ở vị trí trung tâm vừa nhìn thấy Lục Hi liền sửng sốt.
Một lát sau, cô đứng dậy, chạy như bay đến.
“Anh Lục, anh cũng đến rồi à”.
Nhan Phi Hoa vừa nói vừa nhào về phía Lục Hi, ôm lấy anh.
Lục Hi khó xử, anh không ngờ Nhan Phi Hoa cũng ở đây, sao lại quên mất vụ này chứ.
Lúc này, hai bố con Ôn Tôn Nguyên và Ôn Thế Lương liền đanh mặt lại.
Nhan Phi Hoa này không phải là nhân vật tầm thường, cô là cục cưng trong tay ông Hoắc ở đảo, lần này đến đại lục là để tuyên truyền cho bộ phim mới “Tàu Phoenix” của cô.
Nhà họ Ôn cũng phải mất rất nhiều công sức mới được ông Hoắc gật đầu đồng ý cho phép cô xuất đầu lộ diện ở nhà họ Ôn.
Tuy nhà họ Hoắc trên đảo không có căn cơ lâu đời bằng nhà họ Ôn.
Nhưng Hoắc Hướng Anh ở đảo bên đó, địa vị cao hơn bất cứ ai, tài lực và thế lực cũng có thể sánh ngang với nhà họ Ôn.
Hoa đán của ông ta nếu xảy ra tin đồn tình ái ở chỗ của mình, sẽ là một rắc rối.
Mà lúc này, mọi người ngồi ở đó đều kinh ngạc.
Thân phận của Nhan Phi Hoa này vừa rồi Ôn Tôn Nguyên đã khoe khoang, quả thực không tầm thường.
Nhưng sao trong nháy mắt lại đi ôm ôm ấp ấp với một kẻ không có tiếng tăm gì, chuyện này là sao?
Lúc này, chỉ thấy Ôn Thế Lương nháy mắt với Ôn Tôn Nguyên.
Ôn Tôn Nguyên hiểu ý, bước nhanh về phía trước, ông ta nói Nhan Phi Hoa thì không hay cho lắm, chỉ có thể nói với Lục Hi: “Còn không buông cô Nhan ra, cô ấy là người cậu có thể tiếp cận sao?”
Nghe thấy lời của Ôn Tôn Nguyên, Lục Hi khẽ nhíu mày, trong lòng cảm thấy có chút không vui.
Nhưng nghĩ đến đây là thân thích của mình, Lục Hi cũng không nói gì, chỉ khẽ đẩy Nhan Phi Hoa ra, mỉm cười nói: “Hiện tại tôi có việc, đợi lát nữa sẽ nói chuyện với cô”.
Nhan Phi Hoa cũng cảm thấy bản thân quả thực có chút quá mức kích động, hơi xấu hổ buông Lục Hi ra, gật gật đầu, trở về chỗ ngồi.