Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 A Đóa vừa nghe vậy thì liền nhảy cẫng lên vì sung sướng.  

 

“Đương nhiên là thật”, Lục Hi cười nói.  

 

“Cảm ơn anh Lục”, A Đóa quay sang cảm ơn Lục Hi, đôi mắt cười cong cong như vầng trăng khuyết.  

 

"Không cần".  

 

Lục Hi nói xong lại tiếp tục xem TV, đối với anh mà nói thì đây chỉ là một chuyện nhỏ nhặt, chỉ cần nhấc tay một cái là được.  

 

A Đóa rất phấn chấn ngồi xem TV với Lục Hi.  

 

Không lâu sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa.  

 

“Mời vào”, Lục Hi nói.  

 

Tần Nguyên Cửu đẩy cửa vào nói với Lục Hi: "Cậu Lục, bữa tiệc đã được sắp xếp xong".  

 

Vốn dĩ Lục Hi và A Đóa đã ăn rồi, nhưng bọn họ cũng đã đồng ý với người ta từ trước đó cho nên Lục Hi cũng không thể từ chối.  

 

Lục Hi và A Đóa đi lên tầng cao nhất của khách sạn dưới sự dẫn đường của Tần Nguyên Cửu.  

 

Tầng cao nhất có nhà hàng với tầm nhìn tuyệt vời, qua những ô cửa kính mọi người gần như có thể phóng tầm mắt bao quát toàn thành phố.  

 

Lúc này trời vừa về đêm, ánh đèn neon khắp nơi mở sáng đã trang hoàng cho thành phố thêm phần xa hoa lộng lẫy.  

 

Tần Nguyên Cửu mang hai người bọn họ tới phòng bao lớn nhất đã đặt trước, đẩy cửa bước vào nói: "Cậu Lục, mời vào".  

 

Lục Hi gật đầu, dẫn A Đóa đi vào trong phòng bao, trong phòng bao có hơn chục người đang ngồi, vừa nhìn thấy Lục Hi đi vào thì tất cả đều đứng dậy cúi đầu chào Lục Hi: "Chào cậu Lục".  

 

Cảnh tượng này khiến A Đóa bị sốc.  

 

Lục Hi cũng có chút kinh ngạc nhìn Tần Nguyên Cửu, nét mặt nghi hoặc.  

 

Tần Nguyên Cửu vừa nhìn thấy, liền nhanh chóng giải thích: "Đây đều là quản lý của tất cả các cửa hàng chi nhánh của Giai Mĩ ở Đô Thành, tôi gọi họ đến đây để cho cậu Lục chỉ bảo và khích lệ vài câu".  

 

Lục Hi vừa nghe liền cảm thấy dở khóc dở cười nói: "Tôi thì có chuyện gì mà cần chỉ bảo với chẳng khích lệ, tôi là chủ của các người sao?"  

 

Tần Nguyên Cửu vội nói: "Sếp Hoắc đã dặn dò rồi, chúng tôi nhất định phải làm theo lời căn dặn của cậu Lục, không được phạm sai lầm. Chỉ cần được cậu Lục đây chỉ bảo vài câu thì chúng tôi sẽ được lợi cả đời".  

 

Lục Hi cau mày nói: "Mọi người ngồi xuống đi".  

 

Mọi người lần lượt ngồi xuống, Tần Nguyên Cửu vội vàng kéo ghế cho Lục Hi và A Đóa.  

 

Sau khi Lục Hi ngồi xuống, anh mới chậm rãi nói: "Tôi không có gì để chỉ dạy hay khích lệ mọi người, nếu như cứ giữ tác phong quan liêu thế này thì sau này Giai Mĩ sẽ càng lúc càng đi xuống, mọi người cũng sẽ không có kết quả tốt".  

 

Tần Nguyên Cửu vừa nghe lời này thì trong lòng đột nhiên toát ra mồ hôi lạnh, biết bản thân mình đã quá vội vàng nịnh nọt.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK