Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Hi liếc nhìn, anh nghi ngờ những người dưới đó rất có thể chính là người Hoa Hạ, thân là người cùng dân tộc gặp phải nguy hiểm, bản thân cũng có trách nhiệm cứu viện, đây là vì ở nơi đất khách quê người, cảm giác thân thiện đương nhiên cho phép anh làm như vậy.  

 

Lúc này, Hàn Kim Sinh đang muốn ra lệnh cho thuộc hạ nổ súng bắn chết đám người ngu xuẩn Đường Yên, nhưng ông ta chợt nghe thấy tiếng nổ thật to trên đỉnh núi.  

 

Hàn Kim Sinh ngẩng đầu nhìn lên, hai chiếc trực thăng vũ trang Hắc Ưng đang cấp tốc hạ xuống, hơn nữa mục tiêu chính là nơi này.   

 

Trong lòng ông ta không khỏi kinh hãi, phương tiện hùng mạnh như vậy chỉ có chính phủ Tunisia mới có thể có.  

 

Chỉ là bây giờ ai có thể bỗng nhiên đi đến đây, lẽ nào có nhân vật lớn đến vì chuyện này?  

 

Nhưng Hàn Kim Sinh cũng không hốt hoảng, ông ta có bộ trưởng bộ quốc phòng Niwan đứng đằng sau, người chống lại Niwan cũng chỉ có Tổng thống Congo, Congo sẽ không đích thân đến đây chứ.  

 

Chút chuyện vớ vẩn này không đáng để ông ta ra mặt.  

 

Đúng lúc đó, máy bay trực thăng hạ xuống cách đó không xa, cuồng phong mang theo hình xoắn ốc thổi quần áo mọi người may vù vù, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía hai chiếc máy bay trực thăng.  

 

Một lát sau, máy bay trực thăng đã khá ổn định, đám người Lục Hi xuống máy bay đi về phía bọn chúng.  

 

Những người tay cầm vũ khí kia dưới sự uy hiếp của hai chiếc máy bay, bọn chúng không tự chủ liền nhường thành một con đường.  

 

Không bao lâu đám người Lục Hi đi dến trước mặt Đường Yên.  

 

Lục Hi âm thầm liếc nhìn, anh chậm rãi nói: “Nơi này có người Hoa Hạ sao?”  

 

Đường Yên và Lưu Tường nghe xong liền mừng rỡ, họ vội nói: “Thưa anh, đúng vậy”.  

 

Người đến lại có hai chiếc máy bay trực thăng vũ trang, vậy thì tuyệt đối không phải lai lịch tầm thường, cùng là người Hoa Hạ, anh lại chủ động hỏi tới, chắc hẳn ít nhiều cũng giúp đỡ được một chút.  

 

Lúc này, Lục Hi nhìn Đường Yên hỏi: “Có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì không?”  

 

Đường Yên lập tức không chút do dự, kể lại chuyện đã xảy ra cho Lục Hi, ngay cả chuyện xảy ra từ lúc bố cô ta đến đây, cô ta đều nói qua một lần.  

 

Lục Hi nghe xong, anh nhướng mày nhìn về phía Hàn Kim Sinh nói: “Lá gan ông cũng lớn phết đấy, một tên Cao Ly nhỏ nhoi mà cũng dám cướp đồ của Hoa Hạ tôi?”  

 

Hàn Kim Sinh liếc nhìn, những người này mặc dù có máy bay trực thăng vũ trang, nhưng ông ta không hề quen, giống như không phải người của bộ trưởng Niwan.  

 

Người tới nói chuyện cũng rất cường thế, nhưng Hàn Kim Sinh cũng không lo lắng, bởi vì người đứng sau của ông ta vững vàng như vậy, ở đây ngoại trừ một hai người đứng đầu ra thì không còn ai có thể có quyền thế chấn động đến Niwan.  



“Anh này nói chuyện chú ý một chút, ở đây chính là chuyện của ông Niwan, nếu muốn nhúng tay vào, anh vẫn nên suy nghĩ một chút về thực lực của mình đi, cẩn thận rước họa vào thân”, Hàn Kim Sinh nói chuyện không một chút nhượng bộ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK