Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Khả Thiên vừa nghe là đồng nghiệp của Tần Lam, lại còn đạt giải nhì thi viết, anh ta vỗ ngực nói: “Đồng nghiệp của chị Lam, lại còn giải nhì thi viết, còn gì phải nói chứ, cô cứ tùy chọn đơn vị trong thành phố Tây Kinh, tôi bao”.  

 

Tần Lam lén nhìn Vân Khả Thiên, khóe miệng mang theo một nụ cười châm biếm.  

 

Còn bố mẹ Cốc Tuyết nghe xong liền kinh ngạc: “Thật không? Tôi nghe nói không dễ sắp xếp thế đâu”.  

 

Bố mẹ Cốc Tuyết vẫn không quá tin tưởng Vân Khả Thiên.  

 

Dù sao nhìn Vân Khả Thiên thoạt nhìn cũng chỉ là chàng thanh niên hơn hai mươi tuổi, không thể nào có quyền lớn như vậy.  

 

Lúc này, Lục Hi cười một tiếng nói: “Vị này chính là con trai của Vân Thắng Quốc, lời nói vẫn cũng đáng tin ở Tây Kinh”.  

 

Bố mẹ Cốc Tuyết ấp úng một trận, Vân Thắng Quốc là ai? Nghe rất quen nhưng không nhớ ra được.  

 

Đúng lúc này, hai người Tiền Phàm vừa mới hoàn hồn, nghe thấy người đi cùng Trương Vệ Quốc lại là con trai của Vân Thắng Quốc bá chủ vùng Tây Bắc, bọn họ liền phun cả ngụm máu ra ngoài.  

 

Cốc Tuyết quen biết bạn bè kinh khủng như vậy, các người còn cầu bọn tôi xin việc, đây không phải là giỡn bọn tôi sao?  

 

Hai người nhớ tới vẻ đắc ý tự cho mình hơn hẳn người khác vừa rồi, nhất thời hận không thể tìm thấy một cái lỗ để chui vào.  

 

Tiền Phàm liền nói với Trương Phương: “Chị ơi, chúng ta đều là người nhà, chị không thể đối xử với bọn em như vậy, chị nói với đình trưởng Trương chút đi, bọn em chỉ đùa chút thôi, đừng cứng ngắc như vậy được không?”  

 

Lúc này, Trương Hà cũng vội vàng nói: “Đúng vậy chị ơi, chị là chị gái ruột của em, đây là chị đang chôn em rồi đó, bọn em không thể bị thẩm tra được”.  

 

Trương Hà nóng lòng nên lỡ miệng, Tiền Phàm liền trợn mắt nhìn Trương Hà, bà ta cũng biết mình nói sai, bị dọa sợ đến mức vội vàng bịp kín miệng.  

 

Lúc này, khóe mắt Trương Vệ Quốc lóe lên ý cười.  

 

Chuyện này là do Vân Khả Thiên giật dây, bảo ông ta đứng ra bảo vệ anh Lục, vợ chồng Tiền Phàm không có gì, Trương Vệ Quốc cũng định tìm chút chuyện cho bọn họ. Bây giờ nghe xong, xem ra không cần nữa, hai người này căn bản không sạch sẽ.  

 

Còn không chờ Trương Phương lên tiếng, Trương Vệ Quốc liền nói: “Xin lỗi anh Lục, tôi còn có chút chuyện, hôm khác mời anh ăn cơm”.  

 

Lục Hi biết ý của Trương Vệ Quốc, anh cười gật đầu.  

 

Trương Vệ Quốc lại chào hỏi với Vân Khả Thiên, sau đó lập tức xoay người rời đi, không cho vợ chồng Tiền Phàm cơ hội dây dưa.  

 

Vợ chồng Tiền Phàm thấy vậy lại trợn tròn mắt, ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có.  

 

Đúng lúc đó, Vân Khả Thiên phách lối nói: “Tôi thấy thế này, công việc của Cốc Tuyết cứ sắp xếp ở cục tài chính đi, dù sao nơi đó cũng sắp có chỗ trống rồi”.  

 

Nói xong Vân Khả Thiên cố ý nhìn vợ chồng Tiền Phàm.  

 

Vợ chồng Tiền Phàm nghe xong, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi ngất đi.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK