Bố của Đoàn Tinh Tinh công tác tại quận, khách sạn Hưng Long những năm này có thể kinh doanh náo nhiệt thuận buồm xuôi gió tại thị trấn An Dương như vậy có quan hệ rất lớn với gia đình của cô ta.
Vì vậy, ngay cả ông ta cũng nói như vậy tự nhiên cũng khiến tâm trạng của Điền Hồng càng thêm khó chịu, nhưng ngoài mặt chỉ có thể vội vàng gật đầu đáp: "Ông nói phải, đứa con dâu này quả thực cần được giáo dục lại".
Thấy mẹ chồng liên tục gật đầu dưới sự chỉ bảo của bố mẹ mình, khóe miệng Đoàn Tinh Tinh không kìm được gợi lên một tia đắc ý, là nụ cười trên nỗi đau của người khác.
Đoàn Tinh Tinh dung mạo phổ thông, mà Tân Mỹ Dục lại xinh đẹp gợi cảm, điều này khiến một người có xuất thân tốt và tự cho mình cao hơn người khác một bậc như cô ta phải căm tức, vẫn luôn tìm cơ hội giẫm đạp lên Tân Mỹ Dục.
Khi mọi người đang nói chuyện, điện thoại di động của Đoàn Tinh Tinh bỗng đổ chuông.
Vừa rút điện thoại ra nhìn, khuôn mặt vốn mang nét cao ngạo của cô ta lập tức nở một nụ cười ân cần, người cũng đã sớm đứng dậy, ra hiệu im lặng với mọi người rồi nói: "Là lãnh đạo gọi tới".
Nghe Đoàn Tinh Tinh nhắc tới lãnh đạo, cả gian phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, ngay cả bố của cô ta cũng im bặt.
“Xin chào lãnh đạo", vừa kết nối cuộc gọi, Đoàn Tinh Tinh lập tức chào hỏi ngọt ngào.
"Tiểu Đoàn à, có lãnh đạo sẽ xuống kiểm tra công việc. Hiện tại cô lập tức thu xếp một phòng riêng tại khách sạn Hưng Long, buổi trưa sẽ dùng bữa tại đó", Lưu Trường Lạc là cấp trên trực tiếp của Đoàn Tinh Tinh, cũng không khách sáo với cô ta mà đi thẳng vào vấn đề.
"Không vấn đề, tôi bây giờ sẽ sắp xếp ngay", Đoàn Tinh Tinh mặt đầy ý cười đáp.
"Được, vậy chuyện này liền giao lại cho cô", Lưu Trường Lạc nói xong liền cúp máy.
"Sao lãnh đạo lại đột nhiên gọi cho con? Có việc gì gấp sao?"
Ngay khi Đoàn Tinh Tinh kết thúc cuộc gọi, Đoàn Tinh Quần quan tâm hỏi.
"Có một vị lãnh đạo đến thị trấn An Dương để thanh tra công việc, yêu cầu con phải ngay lập tức sắp xếp một phòng riêng, nhưng...", Đoàn Tinh Tinh vừa nói vừa đảo mắt nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra một tia khó xử.
"Chuyện này có cái gì phải do dự, kêu bọn họ dọn ra khỏi phòng đó là được", Đoàn Tinh Quần không đợi con gái nói xong đã cắt lời.
Lãnh đạo đến kiểm tra công việc và dùng cơm ở đây nhất định phải sắp xếp thật chu đáo, về phần buổi họp lớp của Tân Mỹ Dục là một chuyện vụn vặt, rốt cuộc cũng chỉ là một nhóm thanh niên không ra gì mà thôi.
Lúc này Đoàn Tinh Quần lại nói tiếp: "Tinh Tinh con phải biết rằng đây là tín hiệu cho thấy việc của con về cơ bản đã được dàn xếp ổn thỏa rồi".
"Bố, ý của bố là…", Đoàn Tinh Tinh kinh ngạc xen lẫn vui mừng nói.
Trái tim cô ta điên cuồng loạn nhịp, dường như có chút không dám tin tưởng, cô ta thế nhưng vô cùng mong chờ vị trí đó.
Đoàn Tinh Quần hướng con gái gật đầu, nở một nụ cười cao thâm khó dò, Đoàn Tinh Tinh ngầm hiểu, trong lòng vui mừng khôn xiết, khuôn mặt cũng phiếm hồng vì phấn khích.