Bình thường phải hỏi thăm tai mắt phía trên xem bí thư Vân gần đây có bận không, tâm trạng tốt hay xấu.
Phải chờ đến khi ông ta không bận, hơn nữa lúc tâm trạng ông ta tốt thì gọi điện thoại hỏi dò hẹn trước. Nếu như có thể hẹn trước được thì tốt, nhưng phần lớn thời gian Vân Thắng Quốc không gặp bọn họ.
Bây giờ có những lời này của Vân Khả Thiên, ông ta có thể đến bất cứ lúc nào, mối quan hệ lợi hại trong đó người ngoài không biết được.
Mà ba người Lục Hi sau khi giao mẹ Trần Binh cho Lý Tú Quyên, ba người lập tức lái xe đến thành phố Bảo Phong.
Sau khi ba người đi, Trương Kiến Dân cũng rời đi ngay sau đó.
Mặc dù đám người Vân Khả Thiên nói không muốn ông ta giúp, nhưng ông ta vẫn phải quay về chuẩn bị một chút, ngộ nhỡ Vân Khả Thiên xảy ra chuyện gì, đó là điều không thể, ông ta không gánh nổi trách nhiệm.
…
Lúc này ở phòng bao sang trọng trong quán karaoke tầng ba của khách sạn Tinh Huy, Mạnh Trường Giang đang uống rượu vừa nói vừa cười với hai người đàn ông.
Vây xung quanh có mười mấy cô gái xinh đẹp, không ngừng mời rượu.
Mạnh Trường Giang cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, lúc này mặt gã đầy đắc ý.
Trước kia gã làm ở công ty không ổn định, thiếu nợ rất nhiều.
Cách đây không lâu khi về nhà, gã gặp được bạn thuở nhỏ Trần Binh, vốn nhìn Trần Binh tàn tật gã cũng không thèm quan tâm.
Nhưng tình cờ gã nghe thấy Trần Binh làm lính ở nước ngoài, anh ta cầm về một khoản tiền trợ cấp hậu hĩnh, gã đang sứt đầu bể trán lập tức chú ý vào Trần Binh.
Trải qua mấy lần tiếp xúc, Trần Binh không chút phòng bị, tính cách lại hào sảng, dưới miệng lưỡi xảo quyệt của Mạnh Trường Giang, anh ta liền đầu tư toàn bộ sáu triệu tiền trợ cấp cho gã.
Đến khi cầm được sáu triệu này, Mạnh Trường Giang mừng đến phát điên, hắn chỉ tưởng rằng Trần Binh có mấy trăm ngàn thôi, nào ngờ gia tài của anh ta lại phong phú như vậy.
Mà sau khi có được khoản tiền này, anh ta lập tức chơi trò mất tích.
Biến mất được một khoảng thời gian, biết quê hương mình muốn đầu tư, chính phủ đang kêu gọi đầu tư.
Gã ngay lập tức liên kết với một công ty rồi đổ một khoản tiền vào đó mới trúng thầu. Có câu có tiền thì việc gì cũng dễ làm, để trúng thầu gã đã đổ vào không ít tiền, lại nói, không có sáu triệu của Trần Binh thì gã cũng không thể làm được.
Thế là gã lại dùng sự lươn lẹo của mình làm quen được đại ca Trần Lôi trên đường Bảo Phong, sau đó lại thông qua Trần Lôi làm quen được một giám đốc ngân hàng.
Sau khi tiêu thêm một khoản tiền lớn cộng với khoảng đầu tư từ trúng thầu, gã đã có đủ điều kiện vay 200 triệu tệ, hiện tại mọi thủ tục đã hoàn tất, gã chỉ đang chờ nhận tiền.
Ngày hôm nay đi cùng với gã còn có đại ca đường Bảo Phong Trần Lôi cùng với giám đốc ngân hàng Ngụy Văn Bách.
Thời gian gần đây ngày nào ba người này cũng ăn chơi đàng điếm, hát hò xuyên đêm, không ai còn nhớ đến một người xui xẻo mang tên Trần Binh nữa.
...
Hơn một giờ sau, Lục Hi, Vân Khả Thiên và Trần Binh đã đến khách sạn Tinh Huy, bọn họ đi thẳng đến phòng tổng thống thì không thấy ai ở đó, sau khi dò hỏi thì mới biết người đang ở phòng karaoke trên tầng 3.