Lục Hi vui sướng trong lòng, lập tức hạ lệnh cho nó đến bên cạnh mình.
Vân long xoay chuyển, đi đến bên cạnh Lục Hi, không ngừng quay quanh anh.
Lục Hi mỉm cười khẽ vuốt ve vân long.
Vân long mới hình thành, tuy còn rất nhỏ, nhưng Lục Hi biết nó sẽ từ từ trưởng thành, trở thành sự tồn tại lợi hại nhất trận pháp này.
Một khi có người dám xâm nhập, vân long sẽ thúc đẩy pháp trận kết hợp với sức mạnh của bản thân để tấn công kẻ xâm lấn, mạnh hơn cả sức mạnh của trận pháp.
Lục Hi sờ đầu vân long, cười nói: “Được rồi, đi đi, cố gắng trưởng thành để bảo vệ nơi này nhé. Đến khi mày có được thân thể thực sự thì tao sẽ cho mày thoát khỏi trói buộc của nơi này”.
Vân long nhận mệnh lệnh, quay xung quanh Lục Hi hai vòng rồi mới bay lên trời cao.
Lúc này, nó vẫn chưa có linh trí, mới chỉ là một thể năng lượng, mọi hành động của nó đều là từ tiềm thức mà ra, vẫn cần nhiều thời gian trưởng thành.
Lục Hi thở dài một hơi, đi đến đình Lang Gia ở trung tâm hồ.
Lục Hi ngồi trong đình, không khỏi nhớ đến quá trình quyết đấu của mình với Hoàng Chân ở đây.
Hoàng Chân đúng là một thiên tài, đáng tiếc là đã tìm sai đối thủ, nếu không sau này chắc chắn sẽ có nhiều thành tựu.
Vào lúc Lục Hi đang cảm thán thì đột nhiên phát hiện trung tâm hồ có một dịch thể màu sữa hướng lên trên, anh sửng sốt, đi trên mặt hồ, đến nơi tỏa ra dịch thể màu sữa.
Đây là nơi Lục Hi đặt mắt trận cuối cùng vào, mà chính nơi này đã sinh ra dịch thể màu sữa nhìn còn nhẹ hơn nước, đang trôi nổi trên mặt nước này. Chúng đã bao trùm mặt nước trong khoảng phạm vi một trượng.
Lục Hi lấy vài giọt đặt lên mũi ngửi, không khỏi vui mừng nhìn thêm.
Đây không phải là nhũ dịch Chung Linh hay sao, không ngờ nơi này cũng có thể sinh ra thứ thần kỳ như thế.
Lục Hi hưng phấn đi dạo trên mặt hồ, tự hỏi nên xử lý món trân bảo hiếm có này thế nào.
Dù là uống hay ngâm mình trong nhũ dịch Chung Linh thì sẽ đều có tác dụng cực tốt với thân thể, là thứ mà võ giả tha thiết có được.
Cho dù là nhỏ vào mấy loại thực vật khác thì cũng có hiệu quả kỳ tích, chỉ cần vài giọt là có thể cải tử hoàn sinh, đúng là bảo bối hiếm có.
Lục Hi đi qua đi lại, suy nghĩ hồi lâu, sau đó quay về khách sạn, lấy một cái thùng.
Anh đi ra giữa hồ, cẩn thận cho nhũ dịch Chung Linh vào thùng rồi đem về phòng.