Niwan đã hoàn toàn không nghĩ được gì, mặt ông ta đầy khủng hoảng, không biết làm sao.
Đúng lúc đó, Nguyên Tân Chinh vẫn đang dẫn theo cảnh sát vũ trang giằng co với bộ đội của Niwan, đột nhiên anh ta đi về phía Lục Hi: “Thưa anh, đại sứ của chúng tôi muốn gặp anh và đại sư Zaka một chút”.
Lục Hi nghe xong liền gật đầu nói: “Được, vậy thì chúng ta đi”.
Sau đó Lục Hi liếc nhìn Zaka rồi đi vào đại sứ quán, đồng thời anh cũng không quay đầu mà nói với Vân Khả Thiên: “Trông chừng ông ta, nếu dám chạy thì giết liền”.
“OK anh Lục”.
Vân Khả Thiên đáp lại, vẻ mặt không tốt đẹp gì nhìn về phía Niwan.
Bây giờ Vân Khả Thiên cũng tương đương với một võ giả ngoại gia, đối phó với một người bình thường như Niwan vẫn dư sức có thừa.
Đương nhiên Zaka nghe lời đi theo Lục Hi vào đại sứ quán.
Đi tới phòng làm việc của Điền Bằng Vũ, ông ta nhiệt tình tiếp đãi Lục Hi và Zaka, hai bên giới thiệu lẫn nhau một chút, sau đó Điền Bằng Vũ bảo thư ký dẫn Congo tới giao đến tay Zaka.
Tất cả những chuyện xảy ra bên ngoài đại sứ quán, Điền Bằng Vũ đều biết rõ ràng thông qua camera giám sát và báo cáo của Nguyên Tân Chinh, đột nhiên Lục Hi dẫn theo Zaka xuất hiện, vài ba lời đã khiến Niwan lui binh.
Lập tức Điền Bằng Vũ hiểu, có thể khiến Zaka tôn kính như vậy, Lục Hi tuyệt đối không phải người bình thường, cho nên chuyện vừa kết thúc, ông ta liền mời Lục Hi và Zaka đến.
Điền Bằng Vũ muốn giao toàn bộ chuyện Congo muốn nhận được sự giúp đỡ của chính phủ Viêm Hạ cho Lục Hi và Zaka, lập tức nhận được sự ủng hộ của Lục Hi, anh còn bày tỏ thế lực nước Anh hoàn toàn rút khỏi Tunisia, đương nhiên Zaka cũng không phản đối, liên tục đồng ý ở phía sau.
Điền Bằng Vũ dù khiếp sợ nhưng trên mặt vẫn lộ ra nụ cười.
Bây giờ đảo chính của Niwan xem như đã hoàn toàn thất bại, đương nhiên Congo vẫn vững vàng làm Tổng thống, thế lực nước Anh rút lui, mà có Lục Hi, Zaka và phe ủng hộ của mình, cái chức Tổng thống này của Congo đã vững như bàn đá, sau này Tunisia hoàn toàn ngã về phía Viêm Hạ, đối với đại sứ Điền Bằng Vũ mà nói, tuyệt đối là công lớn.
Sau đó, mấy người trò chuyện một hồi, giữ lại phương thức liên lạc của nhau rồi Lục Hi cáo từ rời đi.
Điền Bằng Vũ một mực tiễn anh ra ngoài đại sứ quán, Niwan liếc nhìn thấy Điền Bằng Vũ xuất hiện, ông ta nhắm mắt thở dài.
Sau đó, đám người Lục Hi dẫn theo Niwan chạy về phủ Tổng thống.
Ngồi trên ghế Tổng thống, Lục Hi mặt không cảm xúc nhìn Niwan và Hàn Kim Sinh, dường như anh đang đang suy nghĩ gì đó.
Hàn Kim Sinh bị nhốt trong sáu cột tù địa lôi, mặt đầy kinh hoàng, Niwan thì đứng ở một bên, mặt xám như tro tàn.
Mà Zaka và Congo thì hầu hạ bên cạnh Lục Hi, hai người mặt đầy cung kính.
Chỉ có Vân Khả Thiên kéo Đường Yên ngồi xuống ghế sofa tiếp khách bên cạnh, mặt đầy nhàn nhã.
Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói: “Hàn Kim Sinh và Niwan tâm tính độc ác, khiêu khích chính phủ Viêm Hạ, nguy hại đến sự an toàn của công dân Viêm Hạ, Zaka, dẫn bọn họ đi xử quyết tại chỗ”.
Lục Hi nói xong, anh vung tay lên, rút đi sáu cột tù địa lôi.