Đây là nơi tập trung của giới thượng lưu Hong Kong và Cảng Đài, những người giàu có đều đặt mua biệt thự ở đây, nếu không sở hữu một căn thì thật thẹn thùng khi nói bản thân là người có tiền.
Và biệt thự trên tầng cao nhất của ngọn núi chính là nơi ở của Hoắc Hướng Anh.
Xe taxi lái tới chân núi Bạch Vân liền dừng lại, tài xế nói với anh: “Thực xin lỗi tôi chỉ có thể đưa anh tới đây thôi”.
Lục Hi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, trả tiền xong liền xuống xe.
Một nơi như thế này chắc chắn sẽ được canh phòng cẩn mật, sao có thể tùy tiện cho phép người khác tiến vào?
Nhìn trạm gác đầu tiên cách đó không xa, Lục Hi chậm rãi rảo bước đi về phía trước.
Không khí ở đây trong lành, phong cảnh tuyệt đẹp, anh dự định sẽ leo lên tiện đường thưởng thức cảnh đêm ở núi Bạch Vân.
Đúng lúc này lại có một chiếc taxi khác dừng bánh, một cô gái xinh đẹp cuống cuồng từ bên trong bước xuống rồi co cẳng chạy lên núi.
Cùng lúc đó một chiếc xe việt dã màu trắng cũng lao tới sát nút, phanh gấp lên phía trước chặn đầu cô gái.
Chỉ thấy ba tên xăm hổ vẽ rồng tay cầm hung khí phách lối đi về phía cô gái, vừa bước tới vừa chửi mát: "Mẹ kiếp, nợ tiền của ông đây còn muốn chạy, mày tưởng rằng chạy tới đây sẽ có người có thể cứu mày sao?”
Lục Hi không biết chuyện gì đang xảy ra do đó chỉ đứng ở một bên quan sát.
Còn cô gái mặt đầy hoảng loạn nói với tên cầm đầu: “Anh Kê, xin hãy cho tôi thêm chút thời gian, tôi nhất định sẽ trả lại mà”.
Người đàn ông được gọi là anh Kê kia tung chân đá cô gái ngã sõng soài xuống đất, trên chiếc váy dạ hội của cô ta lập tức in thêm một dấu chân.
“Mẹ kiếp, nhìn thấy ông đây liền nhấc chân bỏ chạy, có phải là không muốn trả tiền nữa hay không”, anh Kê hung ác nói.
Cô gái đau đớn vỗ vỗ dấu chân trên trang phục: “Anh Kê, tiền là do bạn tôi vay nhưng anh một mực đòi tôi trả, nào có cái đạo lý đó”.
“Vớ vẩn”, anh Kê kia chửi tục: “Lúc bạn cô vay tiền tôi, cô chính là người đứng ra bảo đảm, bây giờ cô ta bỏ trốn rồi, tiền này đương nhiên là đòi lên đầu cô rồi”.
Cô gái vừa nghe vậy liền thở dài một hơi, giương lên khuôn mặt ‘chỉ trách mình xui xẻo’ đáp: “Anh Kê, tôi hiện tại thực sự không có tiền, xin hãy cho tôi thời gian một tháng, tôi sẽ trả lại một phần trước có được không?”
“Bớt nói nhảm với ông đi, hôm nay không có tiền thì cô cứ làm gái đi, dẫn cô ta đi”.
Anh Kê dứt khoát ra lệnh, hai tên thuộc hạ liền chạy tới chuẩn bị kéo cô gái lên xe.
Đúng lúc này giọng nói của Lục Hi vang lên: “Chờ một chút”.
Anh Kê sửng sốt nhìn Lục Hi.
Vừa rồi hắn cũng chú ý đến sự tồn tại của anh, chỉ là anh vẫn luôn trốn ở một bên, cộng thêm trang phục mộc mạc nên cũng không coi trọng anh, chẳng ngờ anh vậy mà dám ra mặt.