Nói xong, Lục Hi lại nhắm mắt lại, như là đã ngủ say.
Trương Khải nghe thấy câu này sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Bí thư Vân vẫn đang tổ chức yến tiệc ở khách sạn Tây Kinh, nhất thời không thể thoát thân, yêu cầu này thực sự có chút khó khăn.
Mà lời này khi lọt vào tai Trương Thiệu Phong cùng Lộ Kỳ không khác gì sấm sét giữa trời quang.
Sao cậu ta dám gọi thẳng tên của bí thư Vân?
Một thanh niên ngoài hai mươi tuổi thực sự đã gọi tên một quan chức cấp cao thống trị một phương, còn chỉ rõ muốn đích thân ông ấy tới, rốt cuộc phải có lai lịch lớn đến đâu mới dám nói ra lời này?
Trương Khải do dự một chút, nhìn Lục Hi như đang ngồi thiền, anh ta biết không thể không thông báo cho bí thư Vân nên chỉ có thể rút ra điện thoại gọi cho ông ấy, đồng thời quăng cho Trương Thiệu Phong một cái nhìn hung ác.
Vụ việc này về cơ bản không khác gì đã tuyên án tử hình cho Trương Thiệu Phong.
Một lúc sau, cuộc gọi được kết nối, Trương Khải ngắn gọn giải thích tình hình, Vân Thắng Quốc bày tỏ mình sẽ lập tức tới.
Trương Khải cúp điện thoại, mặc dù bí thư Vân không nói nhiều nhưng với kinh nghiệm theo bên cạnh ông nhiều năm, anh ta cũng nghe ra được giọng điệu của Vân Thắng Quốc đã đến ranh giới bùng nổ.
Ngay lập tức anh ta nhìn Trương Thiệu Phong đang không ngừng chuyển động con ngươi với ánh mắt đáng thương, không biết ông ta sẽ ứng phó với cơn bão sắp ập tới này như thế nào.
Nửa giờ sau Vân Thắng Quốc bước vào cửa Đội điều tra hình sự sở.
Theo sau ông ta còn có người đứng đầu sở an ninh- Đoàn Chí Quốc.
Vân Thắng Quốc mặt tái xanh bước ngang qua đội nghênh đón xếp thành hàng, Trương Khải ở phía trước dẫn đường đi thẳng vào phòng thẩm vấn nơi Lục Hi bị bắt giữ.
Trương Thiệu Phong mồ hôi nhễ nhại đi theo phía sau.
Lục Hi này vậy mà có thể bày ra trận thế lớn như vậy, ông ta tuyệt đối không thể tưởng tượng được, e rằng sự việc đã rất tồi tệ rồi.
Khi họ đến phòng thẩm vấn chỉ thấy Lục Hi vẫn nhắm mắt dưỡng thần như cũ.
Vân Thắng Quốc ngay lập tức bước tới nói: “Cậu Lục, tôi tới rồi”.
Lục Hi mở mắt gật đầu nhưng không nói gì.
Vân Thắng Quốc là ai? Lập tức nói với Đoàn Chí Quốc: “Giám đốc Đoàn, Trương Thiệu Phong lạm dụng quyền lực, tôi hiện tại yêu cầu đình chỉ chức vụ của ông ta để điều tra”.
“Vâng thưa bí thư Vân”.
Đoàn Chí Quốc đồng ý một câu, tiếp đó quay sang nói với Trương Thiệu Phong.
“Theo kiến nghị của bí thư Vân, bây giờ tôi sẽ đình chỉ mọi chức vụ của ông, đồng thời triển khai điều tra, bản thân tự tới phòng thanh tra báo cáo đi”.
Trương Thiệu Phong nghe vậy nháy mắt kinh hồn bạt vía, thừ người ra đứng tại chỗ.
Ông ta vốn tưởng rằng cùng lắm là sẽ bị khiển trách hoặc hơn nữa là bị giáng cấp, nhưng không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy.