Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Đối với vẻ kiêu căng của Thần Hi Quân, Lục Hi đã có chút không hài lòng. Ấn tượng về cô ta trong nháy mắt rơi xuống ngàn trượng. Nếu cô ta vẫn ngang ngược, vậy thì Lục Hi phải xem xét lại một lần nữa tương lai của cô ta.  

 

Vệ sĩ đi tới trước mặt Thần Hi Quân, nói lại một lần lời của Lục Hi.  

 

Khi anh ta nói xong, bản thân cũng sững sờ. Tại sao mình lại bất giác nghe lời tên nhãi đó chứ, e rằng sắp gặp đen đủi rồi.  

 

Đúng như dự đoán, anh ta vừa dứt lời, Thần Hi Quân liền tát anh ta một bạt tai, cũng bắt đầu trách mắng anh ta. Một lúc sau, vệ sĩ chán nản chạy tới, anh ta hung hãn nói với Lục Hi.  

 

“Cô Thần Hi Quân nói nếu anh dám quấy rầy nữa thì bảo tôi chặt đứt chân anh, sau đó ném anh xuống núi”.  

 

Lục Hi nghe xong liền chậm rãi lắc đầu, anh hoàn toàn thất vọng với Thần Hi Quân.  

 

Lúc này, Trương Ngọc Kỳ kéo áo Lục Hi, cô ta vội vàng nói: “Chúng ta đi thôi”.  

 

Lục Hi xoay người rời đi, nhìn thấy Nhan Phi Hoa ở cách đó không xa, trong nháy mắt anh cũng mất đi tâm tư chào hỏi.  

 

Trương Ngọc Kỳ kéo Lục Hi đi tới một góc, cô ta nhìn anh quở trách: “Anh đó, cái tật xấu khoác lác này thật sự phải sửa. Bây giờ làm ra chuyện mất mặt như vậy, thiếu chút nữa còn bị người ta đánh, trông càng nguy hiểm”.  

 

Nhìn Trương Ngọc Kỳ quở trách, Lục Hi nhoẻn miệng cười: “Tôi thật sự quen bọn họ mà”.  

 

“Anh đó, vẫn còn khoác lác”, Trương Ngọc Kỳ liếc anh một cái rồi nói.  

 

Lúc này, Vương Bỉnh Lâm ở cách đó không xa nhìn Lục Hi bị đuổi đi, trong lòng ông ta cười nhạt một trận. Ông ta đoán không sai mà, tên nhãi này chẳng phải là thứ ra gì.  

 

Ngay sau đó, ông ta nhìn về phía người đàn ông cường tráng và nói: “Thấy người kia không, trông chừng hắn ta. Chờ lát nữa hắn ta rời khỏi biết thự, lập tức bắt lấy, tôi phải trừng trị hắn ta. Nhưng đừng động vào cô gái kia, có nghe không”.  

 

“Rõ, thưa giám đốc”, người đàn ông đáp lại một tiếng, đôi mắt dán lên người Lục Hi.  

 

Lúc này, Nhan Phi Hoa đang ở trong đám người đột nhiên cảm giác thấy cách đó không xa có một bóng dáng quen thuộc đi qua. Nhưng bất luận thế nào cô cũng không nhớ nổi người này là ai, chỉ là cảm thấy có chút quen thuộc.  

 

Ngay sau đó, cô đưa mắt nhìn bốn phía tìm kiếm bóng dáng đó trong đám người. Cô mơ hồ có một cảm giác người này rất quan trọng với mình.  

 

Thật ra thì vừa rồi lần đầu tiên Thần Hi Quân nhìn Lục Hi, cô ta cũng cảm thấy có chút quen thuộc. Cẩn thận nhìn thì lại không quen.  

 

Bây giờ cô ta là nhân vật đang hot, người gặp qua quả thật quá nhiều, cô ta cũng không có thời gian và tinh lực quan tâm đến mấy người này, chỉ bảo vệ sĩ đuổi anh đi.  

 

Sau đó, mấy lời khốn nạn mà vệ sĩ nói khiến cô ta giận tím mặt.   



Thân phận địa vị của cô ta bây giờ không biết cao hơn bao nhiêu so với ở đại lục. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK