Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đến khi bọn họ đi vào trong sơn cốc, một người cao gầy sắp xếp bọn họ ngồi xuống một chỗ trước đống lửa, sau đó chuẩn bị rời đi.  

 

Lúc này cậu Vương nói: “Này tôi bảo, mau làm chút đồ ăn đồ uống cho chúng tôi đi, đói bụng lắm rồi”.  

 

Lão già cười một tiếng nói: “Lập tức tới ngay, xin chờ một chút”.  

 

Lão già rời đi, còn đám người quái dị ở cách đó không xa nhìn đám người Lục Hi.  

 

Lục Hi cười một tiếng, anh ngồi xếp bằng gần đám người cậu Vương.  

 

Cậu Vương liếc nhìn rồi cười lạnh: “Con mẹ nó gan mày lớn đấy, đợi lát nữa xem ông đây trừng trị mày thế nào?”  

 

“Nếu như lát nữa anh có thể bảo vệ tốt bản thân mình thì coi như tôi cảm ơn trời đất”, Lục Hi cười nói.  

 

“Thật là điếc không sợ súng, Triệu Binh, giết hắn cho tao”.  

 

Vốn là cậu Vương đang chờ ăn uống no nê rồi trừng trị Lục Hi, nhưng Lục Hi này nói năng ngông cuồng như vậy, hắn ta cảm thấy không thể tiếp tục chờ thêm được nữa.   

 

Ở trước mặt người đẹp năm lần bảy lượt bị thằng nhãi này chống đối, hắn ta tức mà không làm gì được.  

 

Triệu Binh nghe xong liền cau mày nói: “Cậu Vương, ở đây nhiều người như vậy, không phải chỗ để ra tay đâu, chờ sau khi ăn cơm xong thì chúng ta dẫn hắn đi”.  

 

Cậu Vương nghe xong, chậm rãi gật đầu nói: “Được, ông đây nhẫn nhịn thằng khốn này một lúc, mẹ nó”.  

 

Cậu Vương cũng cảm thấy ra tay ở đây cũng không quá thích hợp, ngộ nhỡ khiến cảnh sát đến khu thắng cảnh, dựa vào thân phận của mình thì đương nhiên không sao.  

 

Nhưng thù này hắn ta lại không báo được, vậy nên nhẫn nhịn một chút cũng không sao, dù sao bây giờ tên khốn kiếp này cũng không chạy thoát nổi.  

 

Cậu Vương hung hăng trợn mắt nhìn Lục Hi, trong lòng hắn ta bắt đầu tràn đầy mong đợi đến bữa tiệc lớn.  

 

Không bao lâu, có người đưa đến hai chiếc chân nai nướng và một thùng trà chua đặt bên cạnh đám người cậu Vương, sau đó liền rời đi.  

 

Đám người cậu Vương liếc nhìn, lập tức không bằng lòng, hắn ta hét lên: “Chúng mày cho ông đây ăn mấy thứ này à, còn không mau làm đồ tốt mang lên đây, thứ ông đây có là tiền nhé”.  

 

Nhưng lại không một ai để ý đến bọn họ, đám người cậu Vương liếc nhìn, nghiến răng nghiến lợi mắng khu thắng cảnh, nói rằng chờ sau khi quay về nhất định phải khiếu nại bọn họ, sau đó không thể làm gì khác đành bắt đầu ăn chân nai nướng.  

 

Bọn họ thật sự quá đói rồi, hiện giờ cũng không để ý nhiều như vậy.  

 

Vào lúc bọn họ ăn như hổ đói, Lục Hi bắt đầu quan sát tình hình bên trong sơn cốc này.  

 

Đúng lúc này, có hai người bước xuống từ trên một nhà sàn cao mấy chục trượng ở trung tâm sơn cốc.  

 

Một người trong đó mặc áo dài màu xám cổ xưa và có râu. Một người khác mặc đồ dân tộc, sắc mặt gầy nhom giống như quỷ.  

 

Hai người xuống lầu, lập tức có hai nhóm trai tráng khỏe mạnh mặc đồ dân tộc đứng hai bên, giống như vây quanh người nổi tiếng, trong đó có bóng dáng của Ô Lạp.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK