Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Trương Ngọc Kỳ ngơ ngác gật đầu, sau đó quản gia rời đi.  

 

Lúc này chính giữa hoa viên có một quảng trường nhỏ được bài trí rất đẹp mắt, đồ ăn thức uống đa dạng được bày trí đầy trên mấy chiếc bàn ăn dài.  

 

Gần một trăm người có mặt ở quảng trường, cứ ba năm người tụ tập thành từng tốp nói chuyện cười đùa, quả thực là một buổi yến tiệc xa hoa quyền lực.  

 

“Đi thôi, đừng chỉ đứng đó nhìn nữa”, Lục Hi mỉm cười nói với Trương Ngọc Kỳ.  

 

Trương Ngọc Kỳ hít một hơi thật sâu rồi đi về phía trước.  

 

Không lâu sau hai người đã đến mép quảng trường, phục vụ tinh mắt nhanh nhẹn mang sâm panh đến, mỗi người tự cầm một ly rồi nhìn vào đám đông muôn hình muôn vẻ trước mắt.  

 

Lục Hi thoáng quét mắt một vòng đã thấy hai người Thần Hi Quân cùng Nhan Phi Hoa mặc váy dạ hội thướt tha tay cầm sâm panh đang tán gẫu với các vị khách khác.  

 

Tối nay cả hai đều trang điểm rạng rỡ tươi đẹp, từ trong ngôn từ và cử chỉ đều lộ ra sự tự tin mà điềm đạm.  

 

Lục Hi cười thầm, xem ra hai người họ đều đã có một khoảng thời gian vui vẻ tại đây.  

 

Về phần Trương Ngọc Kỳ còn đang dõi mắt nhìn những người ở quảng trường với biểu cảm biến ảo không ngừng.  

 

Chỉ với một cái liếc mắt cô ta đã nhìn thấy bảy tám vị đạo diễn nổi tiếng, bọn họ đều là những ‘bảo chứng phòng vé’, những bộ phim mà họ quay dựng đều tạo được bảo đảm kép cả về tiếng vang dư luận cùng doanh thu.  

 

Ngoài ra còn có hơn chục ngôi sao đang trò chuyện trong đó, họ đều là những tên tuổi hàng đầu nhà nhà biết đến của Hong Kong và Cảng Đài.  

 

Cô ta đều nhận ra những người này, đáng tiếc không có một ai biết đến cô.  

 

Cô ta đứng bất động trong một góc, từ đầu đến cuối vẫn không dám đi về phía đám đông.  

 

“Sao thế, lại sợ rồi?”, Lục Hi buồn cười hỏi.  

 

Trương Ngọc Kỳ gật đầu: “Có chút sợ hãi, tôi vẫn cảm thấy bản thân không nên tới đây”.  

 

“Không sao đâu, tôi dẫn cô đi, chắc chắn sẽ có thu hoạch bất ngờ”, Lục Hi cam đoan.  

 

Trương Ngọc Kỳ đảo mắt nhìn anh một cái chỉ nói: “Anh cái người này nếu bỏ đi tính khoe khoang thực ra cũng không tồi mà”.  

 

Có thể nói mỗi một người ở đây đều là nhân vật lớn, cô căn bản không tin Lục Hi sẽ quen biết với một người nào đó.  

 

Lục Hi cười hờ hững nói: “Theo tôi đi, đứng ở chỗ này cũng không có tác dụng gì”.  

 

Nói rồi Lục Hi đi thẳng về phía đám đông trước mặt, trong khi Trương Ngọc Kỳ sau một hồi do dự cũng đi theo sau.  

 

Hai người vừa hòa vào đám đông liền có một người đàn ông trung niên mặc âu phục thẳng thớm bước tới trước người Trương Ngọc Kỳ, ánh mắt ông ta nhìn thẳng về phía Trương Ngọc Kỳ, nho nhã nói:   

 

“Cô gái xinh đẹp à, tôi cảm thấy cô có chút quen mắt do đó đến đây chào hỏi một chút, cô không phiền chứ?”  



Thái độ của người đàn ông vô cùng lịch thiệp, trong lòng Trương Ngọc Kỳ lúc này đã vui mừng khôn xiết như có con nai đang nhảy loạn, cô tự hỏi không lẽ vận may của bản thân thực sự tới rồi sao, vừa đặt chân tới liền có người nhận ra mình rồi? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK