Bởi vì hắn ta còn có chức trách ở đây, chỉ cần không chết thì hắn ta phải ngăn cản trước mặt chủ nhân.
Nhưng vào lúc hắn ta đứng dậy, trong cơ thể đột nhiên bùng nổ luồng sức mạnh một lần nữa, khiến cho hắn ta lại ngã xuống đất, hơn nữa luồng sức mạnh kia có tài khống chế trong cơ thể, hắn ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của luồng sức mạnh ấy, cũng biết chỉ cần mình vận chân khí sẽ lại là một lần bùng nổ, hắn ta không có cơ hội đứng lên, hơn nữa nếu hắn ta cưỡng ép vận hành chân khí thì sẽ lập tức bị trọng thương, Lưu Bằng bất đắc dĩ ôm tâm tình khiếp sợ chỉ có thể nằm ở đó.
Lúc này, quả thật hắn ta cực kỳ khâm phục khả năng vận dụng sức mạnh của Lục Hi, hóa ra sức mạnh còn có thể sử dụng như vậy, Lưu Bằng dần chìm vào trong trầm tư.
Lúc này, Chu Chấn vỗ tay “bộp bộp” nói: “Lợi hại lợi hại, bội phục bội phục, tập đoàn Giai Mĩ lại cất giấu được cao thủ như vậy, quả thực khiến người ta bất ngờ đó, đến giết tao đi nào”.
Chẳng những Chu Chấn không sợ, ngược lại hắn còn nhìn Lục Hi đầy khiêu khích.
“Anh thật sự muốn chết?”, đối mặt với khiêu khích của Chu Chấn, Lục Hi lạnh lùng nói.
Chu Chấn cười ha ha một tiếng đáp: “Đúng vậy, tao thấy mày không có gan này đâu, nếu mày không giết tao, vậy tao có thể nói rõ ràng cho mày biết tập đoàn Giai Mĩ không ở nổi Thượng Kinh đâu”.
Nhìn Chu Chấn mặt đầy ngông cuồng và kiêu ngạo, chân mày Lục Hi dần nhíu lại.
Người này vừa nhìn liền biết tính cách cực kỳ cực đoan, xem ra dùng thủ đoạn thông thường thì không có cách nào khuất phục được hắn, nhưng Lục Hi cũng không thể giết hắn trước mặt nhiều người, nếu làm như vậy, ảnh hưởng thực sự quá lớn.
Mà nhìn thái độ của Chu Chấn, nếu không thu phục hắn, hắn sẽ ra tay với cả Giai Mĩ, cái này Lục Hi không hề muốn thấy.
Khó khăn lắm Giai Mĩ mới phát triển, nếu đứng không vững chắc ở một nơi quan trọng như Thượng Kinh, ngộ nhỡ dẫn đến hiệu ứng Domino, vậy thì không hay.
Lục Hi đang suy nghĩ có nên lộ ra chút thực lực, khiến cho cái tên Chu Chấn này chịu khổ một chút, đột nhiên một giọng nói vang như sấm rền truyền tới.
“Mẹ nó, Chu Chấn, ông đây sớm đã thấy mày không thuận mắt, mày giả bộ giương oai với ai, ai không còn ông nội, hôm nay ông đây xem mày có thể điên cuồng đến đâu”.
Theo tiếng nói chuyện, chỉ thấy Dương Quân sải bước đến trước mặt Chu Chấn, đôi mắt như chuông đồng hồ hung hãn trợn lên nhìn hắn.
Nhìn thấy Dương Quân xuất hiện, Lục Hi đứng sang một bên im lặng chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Lúc này, Chu Chấn nhìn thấy Dương Quân, hắn ta nheo mắt, chậm rãi nói: “Dương Quân, anh muốn quản việc vớ vẩn của tôi?”
“Làm sao, ông đây không thể quản hả?”, Dương Quân phách lối nói.
Trong những vị khách đứng xem kia có vài ông trùm biết lai lịch của Dương Quân, nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ không khỏi hít một hơi lạnh.
Thân phận của Dương Quân không hề kém cạnh một chút nào so với Chu Chấn, ông nội của hai người đều là công thần dựng nước Viêm Hạ, hơn nữa ông nội Dương Quân vẫn còn đang khỏe mạnh.