Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Viên Thành, Diêu Tử Kỳ vẫy tay bảo hai nhân viên bảo vệ đi vào đứng bên cạnh Viên Thành.
Diêu Tử Kỳ nói: "Tôi xin lỗi quản lý Viên, đây là ý của sếp Hoắc".
Viên Thành thấy vậy thì ngay lập tức tê liệt ngã xuống mặt đất.
Lục Hi lúc này mới nhìn đến Diêu Tử Kỳ, thấy anh ta có vẻ tháo vát, thái độ cũng ôn hòa, Lục Hi âm thầm gật đầu.
Diêu Tử Kỳ bảo hai nhân viên bảo vệ đỡ Viên Thành đi, sau đó đi đến bên ghế sofa.
Sau đó anh ta rót hai cốc nước đưa đến trước mặt Lục Hi và A Đóa rồi nói.
"Cậu Lục, nếu có chuyện gì cần tôi làm thì cậu đều có thể nói. Sếp Hoắc của chúng tôi đã dặn dò cho dù cậu có yêu cầu gì thì chúng tôi cũng phải làm cho bằng được".
Lục Hi chậm rãi gật đầu nói: "Vốn dĩ tôi chỉ muốn A Đóa đến đây ứng tuyển vị trí nhân viên bán hàng, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy".
Diêu Tử Kỳ sửng sốt nghĩ thầm, chỉ dựa vào quan hệ của Lục Hi với sếp Hoắc thì bạn của anh không thể chỉ ứng tuyển vào vị trí nhân viên bán hàng của công ty được, thật sự bạn của anh muốn làm chức vụ gì ở trong công ty này mà không được chứ!
Nhưng Diêu Tử Kỳ chỉ nghĩ như vậy chứ tất nhiên là không nói ra.
"Cậu Lục, bạn của cậu chỉ đến ứng tuyển vị trí nhân viên bán hàng có phải là quá phí phạm nhân tài rồi không?"
Lục Hi cười nói: "Tôi vốn muốn để cho cô ấy rèn luyện một chút, bây giờ xem ra không thể thực hiện được rồi".
Một khi thân phận của Lục Hi lộ ra thì giá trị của A Đóa cũng tự nhiên tăng lên, để cô ấy ở đây làm nhân viên bán hàng thì quản lý cửa hàng chắc chắn sẽ đối đãi với cô ấy đặc biệt như đối đãi với ông lớn, như vậy thì chẳng còn ý nghĩ gì nữa.
“Thì ra là như vậy”, Diêu Tử Kỳ bật cười nói.
Đúng lúc này lại có một người hấp tấp xông vào, vừa vào cửa liền thở phì phò hỏi: "Cho tôi hỏi cậu Lục là ai?"
“Là tôi”, Lục Hi nhẹ giọng nói.
"Xin chào, tôi là Tần Nguyên Cửu, giám đốc điều hành Giai Mĩ tại Đô Thành. Sếp Hoắc bảo tôi tới báo cáo với cậu Lục và xử lý chuyện của Viên Thành".
Lần này không chỉ A Đóa kinh ngạc mà ngay cả Diêu Tử Kỳ cũng kinh ngạc.
Sự quan tâm của sếp Hoắc đối với vấn đề này quả thật đã nằm ở một độ cao không thể với tới được.
Ngay cả giám đốc điều hành của nơi này cũng phải chạy đến báo cáo với cậu Lục thì thân phận của cậu Lục tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa quan hệ giữa cậu Lục cùng sếp Hoắc chắc chắn cũng rất sâu sắc.
Lục Hi gật đầu nói: "Nên xử lý như thế nào thì các người cứ xử lý như vậy, không cần phải để ý đến tôi".
"Vâng thưa cậu Lục".
Tần Nguyên Cửu gật đầu, vẫy tay gọi hai người khác bước vào, bắt đầu niêm phong mọi thiết bị văn phòng trong phòng làm việc của Viên Thành.
Tần Nguyên Cửu lúc này mới nói: "Cậu Lục, hay là tôi tìm cho cậu một chỗ nghỉ ngơi trước, lát nữa chúng tôi sẽ mời cậu đi dùng bữa?"
Lục Hi suy nghĩ một chút rồi nói: "Được rồi, nghỉ ngơi một chút cũng tốt".
Chuyện của A Đóa lúc này có chút phức tạp, Lục Hi còn phải nghĩ cách thu xếp cho cô ấy.
Tối nay chắc chắn là phải ở lại một đêm, cho nên tìm một chỗ nghỉ ngơi trước cũng tốt.
Thấy Lục Hi đồng ý, Tần Nguyên Cửu lập tức nói: "Mời cậu đi cùng tôi".
Lục Hi gật đầu, nắm lấy tay A Đóa đứng lên.
Cho đến tận bây giờ A Đóa vẫn còn có chút e ngại, có quá nhiều chuyện đã xảy ra khiến cho cô ấy không biết phải làm thế nào.
Tần Nguyên Cửu dẫn đầu đưa Lục Hi đi ra ngoài, trước khi đi còn quay lại nói với Diêu Tử Kỳ: "Cậu giúp bọn họ một chút, chờ người của đội điều tra kinh tế tới".