Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Hi nhìn Từ Vĩnh Siêu nói:  

 

“Thân là đối thủ trên thương trường, nếu ông dùng chiến lược kinh doanh chính đáng để cạnh tranh với Giai Mĩ tôi cũng không có gì để nói, nhưng ông lại sử dụng thủ đoạn bỉ ổi như vậy, vậy chính là tự chuốc lấy cái chết”.  

 

“Còn có ông”.  

 

Lục Hi chỉ vào Ô Lạp: “Là một người tu hành, không biết tu thân dưỡng tính, dốc lòng tu luyện lại dùng thủ đoạn cay độc tàn nhẫn như vậy để nối giáo cho giặc, vậy càng không thể giữ ông lại”.  

 

Từ Vĩnh Siêu nghe thấy điều này, sắc mặt ập tức tái mét.  

 

Còn Ô Lạp lại hoảng sợ, ông ta đã tung ra mọi chiêu thức, bảo vật cũng đã bị phá hủy, về tư chất cũng không phải là đối thủ của Lục Hi, ông ta nghe ra được ý tứ trong câu nói của anh, lập tức hoảng loạn.  

 

Chỉ thấy nét mặt ông ta biến đổi thất thường, bất ngờ nghiến răng nói.  

 

“Nếu cậu dám giết tôi, môn chủ của môn phái Vu Cổ chúng tôi đã bước vào cảnh giới Chân Nhân, trong môn phái còn có các bậc thầy cổ thần được truyền dạy từ thời cổ xưa, chỉ cần một suy nghĩ liền có thể giết cậu trăm lần từ khoảng cách hàng ngàn dặm”.  

 

Lục Hi nghe vậy liền bật cười: “Đúng là nực cười tới cực điểm, nếu có loại thủ đoạn đó thì tôi ngược lại muốn mở rộng tầm mắt một phen”.  

 

Ô Lạp thấy không thể hù doạ được Lục Hi thì bất ngờ giơ tay, một khối vật thể màu vàng mang theo tiếng ong ong liền bổ nhào về phía Lục Hi cùng Từ Vĩnh Siêu.  

 

Ngay lập tức, Ô Lạp cũng không ngoảnh đầu lại mà xoay người chạy thẳng về phía cửa rồi biến mất trong tích tắc.  

 

Những vật thể màu vàng kia nháy mắt rơi xuống người Lục Hi cùng Từ Vĩnh Siêu, cẩn thận nhìn lại hóa ra đó là một đàn ong chúa độc to cỡ ngón tay cái.  

 

Bản thân ong chúa đã mang chất độc cực mạnh, người bình thường nếu bị ba đến năm con ong chúa độc đốt cũng đã tử vong, mà đàn ong chúa độc này còn được cổ sư nuôi dưỡng, vậy độc tính càng không cần nói đến.  

 

Lục Hi nhìn những con ong chúa độc dính vào người chỉ nở nụ cười nhàn nhạt, cơ thể anh khẽ rung lên, những con ong chúa độc này liền xèo xèo kêu thảm rồi chết cứng rơi rụng xuống đất.  

 

Còn Từ Vĩnh Siêu bên kia lại phát ra từng đợt tiếng kêu cực kỳ bi thảm.  

 

Chỉ thấy sau khi hơn chục con ong chúa độc dính trên người ông ta, chỉ trong chốc lát toàn thân đã sưng tấy, mặt mũi tối đen và bắt đầu mưng mủ.  

 

Một màn này khiến những cô gái diễm tình kia la hét liên tục, kinh hồn co rúc vào trong góc tường run rẩy.  

 

Từ Vĩnh Siêu không ngừng đau đớn than khóc lăn lộn trên đất, dường như đang chịu đựng nỗi giày vò không gì sánh được, chỉ thấy trong khi gào khóc, ông ta không kìm được mà dùng tay cào cấu cơ thể mình.  

 

Một tay cào xuống chính là một mảng da thịt lớn theo đó rơi xuống, sau đó như vẫn không phát giác ra còn ôm lấy mặt, dùng lực gãi khắp nơi trên cơ thể, như thể một con quỷ đang nuốt chửng máu thịt của ông ta vậy.  

 

Lục Hi ở cửa nhìn một màn này chỉ lạnh băng nói: “Tự tạo nghiệt không thể sống, đây là ông trời đang trừng phạt ông đó”.  

 

Thế nhưng Từ Vĩnh Siêu lại giống như đã phát điên, la hét không ngừng cào cấu cơ thể của mình, khuôn mặt của ông ta đã bị bị trầy xước tới không thể nhận ra, xương trắng cũng ẩn hiện.  

 

Khi nhóm cô gái nhìn thấy cảnh tượng này qua kẽ hở giữa các ngón tay đang che mặt lại vang lên một trận la hét, ôm chặt mặt khóc nức nở.  



Chẳng bao lâu Từ Vĩnh Siêu cuối cùng cũng dừng lại hành động điên cuồng này, chậm rãi nằm ngửa trên mặt đất bất động, nhưng lúc này, toàn thân ông ta đã lở loét không ra dạng người, mặt đất rải đầy máu thịt bị ông ta xé toạc ra. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK