Bấy giờ, Hàn Kim Sinh hoảng sợ hét lên: “Anh Lục, tôi không dám nữa đâu, tôi tận hiến với anh, tận hiến với Viêm Hạ, xin anh tha thứ cho tôi”.
Còn Niwan sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, giống như đã chấp nhận sự thật này.
Lúc này, Zaka bước lên trước hai bước, ông ta nhìn về phía Hàn Kim Sinh và nói: “Đừng cố đấu tranh nữa, nếu không các người sẽ chỉ chết thảm hại hơn thôi, nào đi theo tôi”.
Nói xong, Zaka xoay người ra khỏi phòng làm việc Tổng thống.
Niwan không nói một lời đi theo ra đằng sau, Hàn Kim Sinh còn định nói gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lục Hi, trong lòng đột nhiên dâng lên một sự khủng hoảng vô hạn, ông ta không tự chủ được liền đi ra ngoài.
Một lát sau, Zaka đi vào hành lễ với Lục Hi và nói: “Chủ nhân của Thần Long vĩ đại, theo như lời anh nói, tôi đã xử quyết xong hai tên ngu xuẩn kia”.
“Ừ”, Lục Hi gật đầu nói: “Chuyện của tôi xử lý xong rồi, chắc hẳn các ông còn có rất nhiều chuyện phải làm, tôi không quấy rầy nữa, tìm cho chúng tôi chỗ nghỉ ngơi đi. Còn nữa, cái tên nhãi Donbakara kia không phải Thần Long chó má gì đâu, tôi cũng chẳng phải chủ nhân của Thần Long, về sau đừng gọi tôi như vậy, gọi tôi là anh Lục được rồi”.
Lục Hi nói xong, không ngừng ngáp.
Lời của Lục Hi đương nhiên Zaka không dám làm trái, ông ta gật đầu liên tục.
Lúc này, Congo liền vội vàng tiến lên nói: “Tôi dẫn anh Lục đi nghỉ ngơi”.
Lục Hi gật đầu đứng dậy, dưới sự hướng dẫn của Congo, ba người Lục Hi, Vân Khả Thiên và Congo đi về phía tầng dành cho khách quý.
Thu xếp cho đám người Lục Hi ổn thỏa xong, Congo trở về phòng làm việc, hành lễ với đại sư Zaka: “Đa tạ đại sư Zaka đã giúp tôi giải quyết nguy cơ lần này”.
Zaka xua tay nói: “Người giúp ông không phải tôi, là anh Lục, trong chuyện này tôi là đầu sỏ lớn nhất, để thứ tội tôi sẽ dốc hết toàn lực giúp ông thống trị tốt quốc gia, tranh thủ nhận được sự giúp đỡ của chính phủ Viêm Hạ, trở thành liên bang thân thiết với nước đó”.
Congo nghe xong liền cảm ơn liên tiếp.
Có được sự ủng hộ của anh Lục và Zaka, sau lưng còn có Viêm Hạ, Tunisia ở châu Phi sẽ trở thành một nước lớn, mà thân phận của ông ta đương nhiên nước lên thì thuyền lên.
Ngay sau đó, hai người Zaka và Congo bắt đầu tuần tra quân đội, có Zaka ở đây, đi đến đâu thuộc hạ của Niwan cũng chịu khuất phục, rối rít tuyên bố thành tâm cống hiến với Congo, tất cả đều cực kỳ thuận lợi.
…
Còn Lục Hi đi vào tầng dành cho khách quý, trò chuyện đôi câu với Vân Khả Thiên, sau đó anh ngã xuống giường ngủ thiếp đi.
Vân Khả Thiên vẫn còn đang đắm chìm trong màn chém gió đầy hưng phấn, nhìn thấy Lục Hi cứ như vậy thiếp đi, anh ta không kìm được lắc đầu một cái, cũng không biết rốt cuộc Lục Hi sao có thể ngủ gật nhiều như vậy, cả ngày cũng chỉ biết ngủ.
Mà ở cách vách, Đường Yên nằm trên giường lại lăn lộn khó ngủ, trong đầu giống như phim điện ảnh hiện ra mỗi một chuyện xảy ra ngày hôm nay.