Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Vương Cảnh Sơn lắc đầu, binh khí trong tay đã chém xuống, kiếm khí lưỡi liềm xé gió lao tới chém đầu Triệu Hổ.  

 

Triệu Hổ lộn nhào né tránh, kiếm khí chém trúng trên mặt đất khiến cho mặt đất ầm ầm rung chuyển.  

 

 

 

Sau khi Triệu Hổ thoát khỏi kiếm khí, tay chân của hắn ta đã khóa chặt lấy Vương Cảnh Sơn, vừa xoay người một cái thì đuôi bọ cạp do một chân hắn ta tạo thành đã hung hăng đâm thẳng về phía đối phương.  

 

Lúc nãy, Triệu Hổ đã dùng chiêu này để đánh trọng thương Triệu Hoàng.  

 

Vương Cảnh Sơn cười lạnh, thanh đao trong tay chém về phía Triệu Hổ.  

 

Một tiếng "keng" vang lên, binh khí của Vương Cảnh Sơn bị chệch hướng, thế công của Triệu Hổ cũng bị phá vỡ.  

 

Hai người giằng co.  

 

Trong lòng Vương Cảnh Sơn tràn đầy kinh ngạc.  

 

Binh khí của ông ta vốn sắc bén vô cùng, võ giả nội gia bình thường dưới lưỡi đao của ông ta đều bị chém làm đôi, cho dù là võ giả tiên thiên thì cũng không thể nào dám dùng thân thể đối kháng, không ngờ chân của Triệu Hổ lại có thể đối kháng ngang tầm với một trảm của ông ta.  

 

Nhìn thấy một đao của Vương Cảnh Sơn không làm gì được Triệu Hổ, mọi người cũng hết sức kinh ngạc.  

 

"Tôi đã đánh giá thấp anh rồi, xem ra chiêu thức của anh cũng rất có triển vọng, rất xứng đáng để có một trận chiến, lên đi!", Vương Cảnh Sơn quát lên, binh khí trong tay liên tục chém về phía Triệu Hổ.  

 

Ông ta cuối cùng cũng đã xem Triệu Hổ là đối thủ ngang tầm, có thực lực tranh đấu với mình.  

 

Triệu Hổ nở nụ cười nham hiểm, thân hình như một con bọ cạp hung hăng liên tục bật về phía Vương Cảnh Sơn.  

 

Tay chân của Triệu Hổ hết lần này đến lần khác va chạm với binh khí của Vương Cảnh Sơn, không ngừng phát ra tiếng leng keng.  

 

Khi trận chiến tiếp tục, một số thứ giống như gỉ sét rơi xuống từ trên cơ thể của Triệu Hổ, dần dần phủ kín từng bước tiến của hắn ta.  

 

Trong lúc đó, động tác của Triệu Hổ càng lúc càng nhanh, mọi người dần dần khó có thể nhìn rõ bóng dáng của hắn ta.  

 

Vương Cảnh Sơn càng đánh càng kinh hãi, binh khí của ông ta không thể giết chết Triệu Hổ, thậm chí Triệu Hổ còn càng đánh càng nhanh, cộng thêm gỉ sét khiến cho tầm mắt của Vương Cảnh Sơn bị hạn chế.  

 

Ông ta còn cảm giác được lớp gỉ sét này đã khiến cho các động tác của mình bị cản trở, khiến cho ông ta kém linh hoạt hơn trước rất nhiều.  

 

Dần dần, Vương Cảnh Sơn lại càng khiếp sợ.  

 

Gỉ sét rơi ra từ trên người Triệu Hổ dường như đã hình thành một loại phạm vi giống như phạm vi của một tông sư.  

 

"Bán bộ tông sư?"  

 

Vương Cảnh Sơn không khỏi kinh ngạc nói.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK