Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghỉ ngơi một hồi Thương mới đứng dậy đến bên cạnh và đào rút ra một khối năng lượng từ cương thi rồi tự mình hấp thụ.

 

Sau đó nó lảo đảo ngã xuống đất giống như người uống say.

 

Chỉ thấy quanh thân thể nó được bao phủ bởi một lớp sương mù màu xám nhạt.

 

Chẳng biết qua bao lâu Thương mới lại một lần nữa đứng lên.

 

Giữa các khung xương khắp người nó đã có một lớp màng mỏng liên kết với nhau, toàn bộ cơ thể trông ngày càng tráng kiện hơn.

 

Thương nhìn cơ thể mình mà cảm thấy rất bất mãn.

 

Nó lập tức bỏ khiên đao trong tay xuống rồi chộp lấy đất màu nâu xám khô cằn dưới đất và không ngừng chà xát lên cơ thể mình.

 

Một hồi lâu sau Thương đã biến thành một bộ xương nhỏ trông có vẻ mong manh, nó lúc này mới hài lòng cầm đao và khiên lên bắt đầu sải bước về phía trước.

 

Cho đến bây giờ Thương vẫn chưa biết bằng cách nào mà bản thân đến được nơi này, cũng không biết tại sao mình lại sở hữu những kỹ năng mà sinh vật nơi đây không có.

 

Nhưng tại nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn nó dường như vẫn luôn có một tiếng nói đang thúc giục nó phải nhanh chóng trưởng thành, bởi có một việc rất, rất quan trọng đang chờ nó đến thực hiện, việc này vượt qua chính sinh mệnh của nó.

 

Thương tiếp tục đi về phía trước, lúc này mới sực nhớ tới người chủ nhân kia của mình.

 

Nó cảm thấy bản thân rất muốn bật cười, khi đó giả vờ hồ đồ vô tri muốn lừa gạt người chủ nhân đó, nhớ đến vẻ mặt không cam lòng của chủ nhân, Thương liền phì cười trong lòng, không biết nếu lần sau anh ta triệu hồi bản thân tới, thấy mình biến thành dáng vẻ này sẽ kinh ngạc một phen không?

 

Thương cứ như vậy vừa đi vừa nghĩ, dù sao cũng sẽ không lạc đường bởi nơi đây căn bản không có điểm cuối!

 

Mà bọn chúng cũng không cần thức ăn, những sinh vật ở đây có thể sinh tồn mãi mãi, trừ khi bị người khác cướp đoạt năng lượng trong lồng ngực, do đó Thương cũng đặc biệt điều chỉnh một chút, giờ đây cường độ xương sườn ngực của nó đã mạnh mẽ gấp hai lần những nơi khác, việc này thế nhưng đã hao phí không ít sức mạnh của nó.

 

Đúng lúc này Thương đột nhiên cảm giác được một luồng nguy hiểm, nó mãnh liệt ngước đầu, phát hiện phía trước không xa có một con ngựa xương đang nhìn mình chòng chọc.

 

Trên thân con ngựa xương này còn khoác một lớp áo giáp rách nát, có vẻ như khi còn sống từng là vật cưỡi của một vị tướng quân nào đó.

 

Sức mạnh của con ngựa xương này còn lớn hơn cương thi vừa rồi, Thương vô cùng hoài nghi liệu bản thân có phải là đối thủ của nó hay không do đó nó tiếp tục làm ra vẻ không biết gì và chậm chạp đi tiếp.

 

Tuy nhiên, con ngựa xương dường như đã có một vài tia trí tuệ, sau một tiếng hí dài liền lao vút về phía Thương, trong chớp mắt đã tới trước mặt nó, sau đó giơ hai vó trước rồi dữ tợn giẫm mạnh xuống.

 

Khi nhìn thấy con ngựa xương phóng vút về phía mình Thương đã có sự chuẩn bị.

 

Khi con ngựa giương hai vó rồi dồn lực giẫm lên nó, Thương chớp mắt lách mình tới phía sau ngựa xương, đồng thời dùng đao chém mạnh vào chân sau của nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK