Có thể nói, hắn ta là người duy nhất biết chuyện này, cho nên khi bị Lục Hi bất ngờ vạch trần thì hắn ta thấy hơi khó tin.
Lục Hi nhìn Dương Quân đang kinh ngạc, cười nói: “Thứ tôi đã muốn biết thì không ai có thể che giấu nổi”.
Đúng là như vậy, dưới con mắt xuyên thấu, anh gần như có thể nhìn thấy hết mọi bí mật. Mắt xuyên thấu chỉ không bắt được suy nghĩ của người khác, còn đâu thì gì cũng thấy được.
Dương Quân ngẩn người một lúc rồi mới thở dài, nói: “Giáo quan Lục đúng là giỏi thật, tôi chưa từng nói bí mật này ra cho ai hết, thế mà giáo quan lại biết”.
Lục Hi cười nhạt, không tiếp lời này mà nói câu khác.
“Cậu có thiên phú dị bẩm, là một nhân tài đáng mong đợi, tôi có một thuật luyện thể cực kỳ hợp với cậu, chỉ không biết cậu có hứng thú hay không”.
Dương Quân nghe vậy thì lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Với thần uy và thủ đoạn mà Lục Hi thể hiện ra, thứ mà anh truyền cho hắn ta chắc chắn sẽ là thần kỹ.
Mà bản thân Dương Quân cũng đã mắc kẹt ở chỗ cũ rất lâu rồi, hắn ta không phải người của thế gia võ đạo, thứ hắn ta tu luyện chỉ có kỹ thuật chiến đấu trong quân đội.
Chính là kỹ thuật chiến đấu trong quân này, cùng với thiên phú tuyệt đỉnh đến từ nội đan của hắn ta đã giúp Dương Quân được đứng vào hàng ngũ chiến tướng, có thể sánh ngang với tông sư.
Nhưng hắn ta vẫn chưa lĩnh ngộ được “đạo” của mình, hay còn gọi là chiến tướng chưa lĩnh ngộ được chiến kỹ bí truyền của bản thân.
Hắn ta đang mắc kẹt ở đây, mãi không tiến bộ.
Hiện tại nghe Lục Hi nói sẽ truyền công pháp tu luyện cho mình, hắn ta không mừng mới lạ.
Có công pháp Lục Hi truyền cho, Dương Quân tin chắc rằng không lâu nữa hắn ta sẽ lĩnh ngộ được chiến kỹ của mình, trở thành một chiến tướng chân chính.
“Tôi đồng ý”, Dương Quân không chút do dự mà đồng ý.
Lúc này, Lục Hi bỗng trở nên nghiêm túc hơn, nói.
“Môn pháp này sâu không lường được, với thiên phú của cậu thì chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì sẽ có một ngày đạt được thành tựu. Hơn nữa thành tựu này chắc chắn sẽ vượt qua sự tưởng tượng của cậu. Cậu phải hiểu thật sâu về công pháp này, và không được nói cho bất kỳ ai. Bởi vì công pháp này liên quan đến một số bí mật, cậu phải giữ bí mật tuyệt đối”.
“Rõ, thưa giáo quan, tôi nhất định sẽ nghe theo lệnh giáo quan, giữ bí mật tuyệt đối”.
Dương Quân biết, những công pháp thế này đều không được truyền ra ngoài cho ai biết.
Như các thế gia võ đạo đều có công pháp bí truyền mà chỉ truyền thụ cho con cháu trong nhà, một vài công pháp trọng tâm còn chỉ truyền cho các thành viên nòng cốt.
Lục Hi lấy ra được thì chắc chắn không phải công pháp bình thường, yêu cầu hắn ta phải giữ bí mật thì cũng dễ hiểu.
Nhưng hắn ta đã nghĩ nhầm, Lục Hi không hề sợ công pháp này bị truyền ra ngoài.