Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Còn Vương Kiều này là đồng nghiệp kiêm bạn thân của Chu Nhã, hai người cùng thuê một căn phòng ở cùng nhau đã được vài năm, bọn họ đều là nhân viên bán hàng của cửa hàng 4S Mercedes-Benz, bình thường đều tiếp xúc với những người có tiền.  

 

Vương Kiều nhìn thấy cách ăn mặc của Lục Hi, liền cảm thấy khinh thường, hận không thể để Chu Nhã lập tức đuổi Lục Hi đi.  

 

Bởi vì Ngô Đạt cũng có chút tiếng tăm, có chút giá trị, còn Lưu Xuân Sinh và Tỉnh Tuyên Minh đều là con trai của những gia đình giàu có, tuy không phải rất giàu có nhưng trong nhà cũng có vài chục triệu, theo cô ta thấy, Lục Hi và bọn họ căn bản không cùng một đẳng cấp.  

 

Mặc dù Lục Hi nhận thấy hai người khinh thường mình, nhưng cũng không quan tâm, định hàn huyên với Chu Nhã vài câu rồi rời đi.  

 

Thế nhưng, Chu Nhã lại không nhận ra điều này, ngược lại rấy nhiệt tình trò chuyện với Lục Hi, còn muốn kéo anh đi chơi cùng.  

 

Nói là dù sao Lục Hi cũng chỉ có một mình, bạn học cũ đã nhiều năm không gặp, phải nói chuyện nhiều chút.  

 

Lục Hi không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đồng ý.  

 

Nhóm người đứng dưới sân khấu xem biểu diễn võ thuật trên sân khấu, mà lúc này Ngô Đạt bắt đầu ở bên cạnh tỏ ra hiểu biết, nói người trên sân khấu chưa đủ trình, chỉ được hình thức, không phải là đối thủ của anh ta.  

 

Đám người Vương Kiều nghe thấy vậy liền tán thành, còn Lục Hi chỉ cười cười.  

 

Võ thuật của Hoa Hạ có lịch sử lâu đời, làm sao có thể nói rõ ràng trong vài câu.  

 

Võ thuật hiện tại của Hoa Hạ đã phân thành hai loại, một loại chính là loại biểu diễn trên sân khấu này, cố gắng đạt tới hình thức đẹp mắt, phổ biến đến công chúng, dùng để rèn luyện sức khỏe…Thái Cực Quyền là một ví dụ điển hình, hầu hết các bài tập buổi sáng trong công viên là tập Thái Cực Quyền.  

 

Một loại khác chính là thế gia võ đạo, là võ kỹ được truyền lại, tranh đấu kịch liệt, là truyền thừa của võ học xưa.  

 

Tán thủ mà Ngô Đạt luyện chỉ là lông gà vỏ tỏi trong võ thuật, cộng thêm cải biên để đạt được mục đích phù hợp hơn với người bình thường, anh ta cũng dám chê bai võ thuật, Lục Hi cũng không biết anh ta lấy dũng khí đó từ đâu.  

 

Xem hơn nửa giờ, sau khi biểu diễn kết thúc, hầu hết mọi người đều bắt đầu đi ra ngoài.  

 

Có rất ít người tiếp tục đi vào bên trong, lúc này Ngô Đạt đột nhiên nói: “Trận đấu chính thức không ở đây, Lục Hi có muốn xem không, tôi có thể đưa anh đi cùng”.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK