Duy chỉ có Burns trên mặt lộ ra vẻ nặng nề.
Đã từng là cao thủ, vị công tước duy nhất của Huyết tộc, cho dù bây giờ ông ta đã rất gầy yếu, nhưng khứu giác của cao thủ vẫn còn. Mặc dù Lục Hi không có bất kỳ hành động hay phản ứng gì, nhưng Burns biết đó chắc chắn không phải là bị kinh hãi, mà là sự tự tin cùng sự khinh thường của cao thủ!
Quả nhiên, khi nhìn thấy những móng vuốt sắc nhọn sắp đâm đến người đó, đột nhiên một tiếng hừ lạnh lùng như sấm rền vang lên trong tầng hầm, sau đó không thấy anh ta có bất kỳ động tác gì khác, hai cao thủ của gia tộc Antonio đang ra tay, giống như bị hai bàn tay vô hình nắm lấy cổ, không màng tới việc ra tay nữa, mà bất ngờ giữ lấy cổ của mình, ra sức tách ra, hai chân cũng đạp mạnh trên đất.
Nhưng dù bọn họ có ra sức tách ra, đạp chân mạnh thế nào, cơ thể của bọn họ vẫn từ từ bị bàn tay vô hình đó nâng lên trên không trung.
Tầng hầm rất âm u lạnh lẽo, nhưng trong nháy mắt, tất cả người của gia tộc Antonio đều mồ hôi nhễ nhại.
Bọn họ đều là cao thủ của gia tộc Antonio, đều không phải là con người, có những khả năng mà con người không dám nghĩ đến, chẳng hạn tốc độ của bọn họ cực nhanh không gì sánh được, hay như bọn họ vô cùng mạnh mẽ, ngay cả khi bị đạn thường bắn vài phát cũng chỉ bị thương một chút da thịt, hơn nữa còn có thể hồi phục rất nhanh.
Nhưng bọn họ lại tuyệt đối không làm được giống như người thanh niên trước mặt này, cả người không nhúc nhích tí nào mà có thể xách hai người lên, mà hai người này đều là cao thủ của gia tộc Antonio bọn họ!
Không thèm lau mồ hôi lạnh đầy trên mặt, gần như ngay lập tức, những tên cầm súng trong tầng hầm không chút do dự rút súng ra, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào Lục Hi sau đó liên tục bắn “Bằng! Bằng!”.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc chính là những viên đạn rít trong không khí đều dừng trên không trung cách người Hoa Hạ đó một mét, giống như có một sức mạnh vô hình cản chúng lại.
Vân Vệ Hoành thấy vậy há hốc mồm, anh ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến cảnh tượng chỉ xuất hiện trong phim lại có thể xuất hiện trước mặt mình, mà nhân vật chính lại là người thanh niên đi cùng Khả Thiên.
“Hừ!”, một giọng nói lạnh buốt như sấm rền lại lần nữa vang lên trong tầng hầm, sau đó hai tên đang bị xách trên không trung đột nhiên bị ném mạnh ra ngoài như hai con chó chết, đập mạnh vào bức tường được đúc từ đá xanh của tầng hầm.
Mà những viên đạn dừng lại trong không trung cũng gào rít bay trở lại, giống như mũi tên bay đầy trời bắn về phía những cao thủ của gia tộc Antonio còn lại trong tầng hầm.
“A! A! A!”
Đột nhiên, tiếng la hét thảm thiết không ngừng vang lên, tất cả các cao thủ của gia tộc Antonio tên nào tên nấy lấy tay che đầu, né tránh khắp nơi.
Tuy bọn họ mạnh mẽ, nhưng cũng không có gan dùng đầu đỡ đạn, hơn nữa những viên đạn này còn là của cao thủ thần bí đó bắn ngược trở lại, có trời mới biết chúng mạnh đến mức nào!
Nhưng rõ ràng, sự lựa chọn của bọn họ là chính xác, bởi vì những viên đạn đó rơi trên người bọn họ đều vô cùng lợi hại, tuy không đến mức lấy mất tính mạng nhưng lại khiến bọn họ đau đớn không thôi, không còn sức phản kháng.
Trong đám người chỉ có Burns trong hồ máu là không chút tổn hại, nhưng nhìn khuôn mặt tái nhợt cùng với sự hoảng sợ tuyệt vọng trong đôi mắt của Burns, đoán chừng ông ta chắc chắn cam tâm tình nguyện bị đạn bắn trúng như những người khác, ít nhất như vậy chỉ đau một trận, nhưng hiện tại người thanh niên đó để lại mình ông ta, có trời mới biết anh ta sẽ hành hạ ông ta như nào.
Có điều, Lục Hi không lập tức ra tay đối phó với Burns, mà cau mày chán ghét nhìn ông ta một cái, sau đó xoay người đi về phía cửa đường hầm, vứt lại một câu.