Lão già kia nhìn khung cảnh trận đấu mà đứng bên cạnh giải thích với vẻ tự đắc, dường như rất hiểu biết về võ đạo.
Quả nhiên lớp hộ tráo của Lục Hi lập tức vỡ nát ngay khi bị giao long cắn xé. Giao long lặng lẽ gầm gào một tiếng, há miệng định cắn Lục Hi.
Nếu bị con giao long này cắn trúng, e là cơ thể chẳng còn nổi một nửa.
Nhìn thời khắc này, đám đông không khỏi hô lên, có mấy cô gái nhát gan đã bịt luôn hai mắt vào.
Thế nhưng, Lục Hi nhìn thấy giao long há miệng cắn miệng nhưng chỉ hô lên một tiếng, hai tay tóm lấy hàm trên và hàm dưới của nó, bóp mạnh một cái.
“Phụt!”
Con giao long mà Hoàng Chân dùng chân khí và nước hồ hình thành bị Lục Hi bóp một cái là biến thành cột nước rồi rơi xuống.
“Không thể nào, người họ Lục kia cũng đỉnh đến thế sao?”
“Không phải chứ, thế mà không sao?”
“Mẹ kiếp, chẳng lẽ lại là một bán bộ tông sư?”
Nhìn Lục Hi dễ dàng hóa giải đòn tấn công của Hoàng Chân, đám đông kinh ngạc đến sững sờ.
Một bán bộ tông sư mới hai mươi tuổi đã kinh khủng lắm rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một thanh niên không phân cao thấp với hắn ta, bảo người ta không chấn động sao được.
Phải biết rằng trước trận đấu này, cả hai người rất im lìm, không ai biết được sự tồn tại của họ.
Lúc này đây, họ đã không đơn thuần đến mức nghĩ rằng Hoàng Chân sẽ giành chiến thắng một cách tuyệt đối nữa, bởi vì anh Lục kia cũng thể hiện được thực lực không hề thua kém gì hắn ta.
Lúc này đây, đám đông mong chờ một trận đối đầu ngang sức ngang tài, như thế mới đặc sắc.
Con giao long của Hoàng Chân bị phá nhưng hắn ta cũng không hề tỏ ra hoảng hốt một chút nào, chỉ liếc mắt nhìn Lục Hi rồi chắp hai tay lại.
Bỗng chốc, bốn phía Đông Tây Nam Bắc xung quanh Lục Hi chầm chậm dâng lên bốn người khổng lồ bằng nước.
Những người khổng lồ hình thành từ nước hồ này cao tới mười trượng, vừa xuất hiện đã sải bước về phía Lục Hi, đồng loạt giơ nắm đấm to hơn cối xay định nện vào đầu Lục Hi.
“Mẹ kiếp, không hổ là bán bộ tông sư, thiếu gì chứ không thiếu thủ đoạn”.
“Nơi này là sân nhà của Hoàng Chân luôn rồi, chỉ cần không rời khỏi mặt hồ này thì dù anh Lục kia có mạnh cũng không thể giành chiến thắng được”.
“Chí lý!”, đám đông đồng loạt tán đồng.
Thủ đoạn của Hoàng Chân lại lần nữa khiến đám đông kinh ngạc hô lên.
Mà lúc này đây, Lục Hi đã hết sạch hứng thú, đối với anh thì thủ đoạn của Hoàng Chân cũng chỉ đến thế, anh không muốn vờn qua vờn lại nữa rồi.