Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Vân Khả Thiên mấy ngày nay có vẻ rất cực khổ, râu ria xồm xoàm, quần áo cũng mấy ngày không thay, chỗ nào cũng có vết bẩn.  

 

"Thức ăn không tồi nha", Lục Hi cười mở miệng nói.  

 

Vân Khả Thiên nhìn thấy Lục Hi bước vào thì xấu hổ đặt bát cháo xuống.  

 

"Tiếp tục đút cho cô ấy ăn đi, lỡ cô ấy chết đói thì phải làm sao?"  

 

Thấy Vân Khả Thiên đột nhiên dừng lại, Lục Hi có chút khó hiểu nói.  

 

Vân Khả Thiên vừa nghe liền bưng bát cháo Bát Bảo lên, chuẩn bị đút cho Tần Lam tiếp.  

 

Nhưng Tần Lam đã lắc đầu, nói không muốn ăn.  

 

Lục Hi đến bên giường Tần Lam cười nói: "Vết thương thế nào rồi?"  

 

"Yên tâm, không chết được. Chuyện anh đi làm thế nào rồi?"  

 

Tần Lam dường như đã khôi phục một chút, nói chuyện cũng đã có khí lực.  

 

 

 

Lục Hi cau mày: “Sự việc còn phức tạp hơn tôi tưởng tượng, tạm thời còn chưa có manh mối".  

 

"Không cần vội, đợi tôi tốt hơn chúng ta cùng nhau giải quyết việc này”, Tần Lam lạnh lùng đáp.  

 

Một người tính tình nóng nảy như Tần Lam vô duyên vô cớ bị người khác đánh bị thương tất nhiên muốn đích thân báo thù, nếu không cô thực sự nuốt không trôi cục tức này.  

 

Lục Hi mỉm cười: “Cũng được, chuyện này lại có chút phức tạp cũng không thể vội vàng được, tôi đi điều tra trước, cô dưỡng thương cho thật tốt, đợi cô hồi phục chúng ta cùng nhau lôi hung thủ ra ngoài ánh sáng để cô trút giận".  

 

Tần Lam lần này không đáp lại, chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.  

 

Một lúc sau, Tần Lam bỗng nhiên hỏi: “Có thể kêu tên nhóc này trở về rồi tìm một người khác tới được không?”  

 

Lục Hi nghe vậy liền ngẩn người: “Tại sao? Tôi thấy anh ta hầu hạ cô rất tốt mà, đường đường là con trai của nhân vật đứng đầu tỉnh ủy còn đút cơm cho cô cô còn không biết đủ à?”  

 

Tần Lam bứt rứt một hồi tựa hồ đang che giấu lời khó nói.  

 

Lục Hi bày ra vẻ mặt khó hiểu.  

 

Một lúc sau, Tần Lam rốt cuộc không nhịn được mà nói: "Bà đây tốt xấu gì cũng là một người phụ nữ, anh ta ở lại đây rất bất tiện”.  

 

Tần Lam mấy ngày nay cũng vô cùng xấu hổ.  

 

Cô bị thương nặng, từ ngực đến thắt lưng đều bị cố định, căn bản không thể cử động, nhu cầu vệ sinh đều cần có người phục vụ.  

 

Mà một người đàn ông như Vân Khả Thiên lại dọn nước tiểu cho cô, cho dù tính cách của cô hào sảng cũng không tránh khỏi không được tự nhiên, cô vài lần muốn Vân Khả Thiên gọi một người phụ nữ tới giúp cô, anh ta đều không đồng ý.  

 

Một người nằm bất động trên giường bệnh như Tần Lam cũng bất lực, hiện tại thấy được Lục Hi, cuối cùng cũng không nhịn được một lần nữa đưa ra yêu cầu này.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK