Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Lục Hi tức giận, nhưng người ta đã bao trọn rồi, anh chẳng nói được gì. Lúc định xoay người đi thì bên trong truyền đến giọng nói của Vương Bá Hổ.  

 

“Ai ai ai kia, đi vào đây”.  

 

Lục Hi xoay người nhìn lại, anh chỉ vào mũi mình: “Anh gọi tôi?”  

 

“Đúng, chính là mày, vào đây”, Vương Bá Hổ châm biếm nói.  

 

Lục Hi âm thầm cười, anh nhấc chân đi vào.  

 

“Sao thế cậu Vương, anh cũng tự ăn cơm à”, Lục Hi cười nói.  

 

Vương Bá Hổ liếc anh rồi đáp: “Nói nhảm à, cơm không tự ăn thì ăn thế nào?”  

 

Lục Hi nín cười, không nói gì.  

 

Lúc này, Vương Bá Hổ nói tiếp: “Hôm nay cậu đây cao hứng mời mày ăn cơm, ngồi đi”.  

 

Lục Hi nghe xong cũng không khách khí, anh đặt mông ngồi xuống đối diện Vương Bá Hổ, có lợi ích mà không chiếm thì đúng là khốn kiếp.  

 

Lúc này, nhân viên phục vụ đưa lên hai mâm sủi cảo tôm hoàng và chút thức ăn ngon.  

 

Lục Hi cầm đũa lên bắt đầu ăn.  

 

Vương Bá Hổ thấy vậy liền nói: “Mẹ kiếp, mày đúng thật là không khách khí”.  

 

Nói xong, Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ cũng ăn, nhưng ánh mắt Lưu Lộ Lộ lại toát lên đầy vẻ khinh thường.  

 

Lục Hi không để ý, anh vừa ăn vừa nói: “Tôi nói này cậu Vương, với thân phận của anh phải bao cả dãy phố chứ, bao mỗi cửa hàng sủi cảo thì không phù hợp với thân phận của anh”.   

 

Vương Bá Hổ mắt sáng lên, gã nói: “Sao tôi không nghĩ ra nhỉ”.  

 

Ngay sau đó, gã phất tay nói với vệ sĩ đứng phía sau: “Đi ra ngoài nói với tất cả cửa tiệm trên dãy phố này, tối nay tôi bao toàn bộ”.  

 

“Dạ vâng cậu chủ”.  

 

Tên vệ sĩ này nhìn có vẻ đã thấy nhiều chuyện như này rồi, hắn ta cũng không bất ngờ, trực tiếp đi ra ngoài làm việc.  

 

Lúc này, Lục Hi bỏ một miếng sủi cảo vào trong miệng, anh sững sờ nhìn Vương Bá Hổ nói: “Đại ca, tôi nói thế thôi mà anh cũng coi là thật hả?”  

 

Thật ra Lục Hi chỉ đùa thôi, anh không ngờ tên này thật sự muốn bao cả phố, điều này có hơi quá đà rồi.  

 

Vương Bá Hổ mạnh mẽ vung tay đáp: “Thế đã là cái gì, nhớ lúc đó cậu đây đón sinh nhật ở Tây Sơn đã từng bao khách sạn lớn nhỏ ở thành phố Nguyên Thái để mở ăn ba ngày, toàn bộ dân thành phố Nguyên Thái đều vỗ tay khen hay, uy phong đến nhường nào. Bao một phố ăn vặt, hừ hừ, quá tầm thường”.  

 

“Ực”.  

 

Lục Hi cố gắng nuốt sủi cảo tôm hoàng trong miệng xuống bụng, anh giơ ngón tay cái lên nói: “Anh giỏi, tôi phục rồi”.  

 

Lục Hi bắt đầu im miệng, chỉ ăn cơm.  

 

Anh hoàn toàn phục vị đại ca này rồi, không còn gì để nói.  

 

Cứ như vậy, Vương Bá Hổ dẫn Lưu Lộ Lộ và Lục Hi tiếp tục đến ăn từng nhà.  

 

Vương Bá Hổ và Lưu Lộ Lộ đi tới mỗi nhà cũng chỉ thưởng thức mùi vị, ăn một hai miếng là xong.  

 

Nhưng Lục Hi đến mỗi nhà đều ăn một bữa lớn.  

 

Mới đầu Vương Bá Hổ còn không để ý, nhưng dần dần, gã phát hiện sức ăn của Lục Hi quá kinh người.  

 

Thế là Vương Bá Hổ không tin, gã dẫn Lục Hi vào từng nhà tiếp tục ăn, mỗi một nhà anh đều phải gọi rất nhiều đồ.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK