Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lương Thông cũng nhìn ra được hỏa lực của cảnh sát đặc nhiệm hoàn toàn không tạo thành được bất kỳ uy hiếp nào với vượn khổng lồ, Trương Thuận này suy nghĩ quá ngây thơ.  

 

Quả nhiên vượn khổng lồ lúc này giống như phát cuồng bất chấp tất cả lao về phía trước, những tên lửa dội xuống thân nó kia đều bùng lên tia lửa rồi tắt lịm, không gây bất kỳ sát thương nào cho nó, càng không nói đến những khẩu súng bình thường càng trở nên vô dụng.  

 

Mắt thấy tất cả vũ khí đều không có tác dụng mà vượn khổng lồ thì đã lao tới ngay trước mặt, sắc mặt của Trương Thuận lúc này mới thực sự thay đổi, hiện lên nét sợ hãi.  

 

Chỉ vừa mới rồi hắn ta còn tưởng rằng Lương Thông muốn cướp đoạt sự nổi trội của bản thân mà phẫn nộ không thôi nhưng hiện tại khi con vượn khổng lồ này chân chính tìm đến trước mặt, hắn mới nhận thức được sự đáng sợ của nó.  

 

Thân hình cao ngang tòa nhà mười mấy tầng mang tới cho người ta một loại cảm giác áp bức kinh khủng, không những vậy trên người nó còn toát ra hơi thở hung bạo, càng đến gần, tất cả cảnh sát đặc nhiệm cùng bản thân hắn càng cảm nhận được sự khủng hoảng từ trong tâm hồn.   

 

Lúc này vượn khổng lồ chỉ còn cách khoảng mười mét, Trương Thuận rốt cuộc không chịu nổi áp lực khổng lồ kia mà gào lên một tiếng rồi đổ gục xuống đất, trừng to đôi mắt nhìn vượn khổng lồ hung ác vô cùng đang lao về phía hắn ta và những người khác.  

 

Đúng lúc này lại nghe thấy một tiếng hét lớn của Lương Thông, ông ta từ trên cây nhảy xuống, mã tấu trong tay bao hàm đao quang dài bảy tám mét chém về phía sau đầu của vượn khổng lồ.  

 

Vượn khổng lồ cảm nhận được tiếng xé gió mạnh mẽ sau gáy liền quay đầu lại, một cánh tay cũng theo đó vung lên.   

 

Nối tiếp một tiếng "rầm" lớn, Lương Thông lập tức bị chấn động bắn ngược ra ngoài, ông ta liên tiếp lật người mấy cái rồi rơi xuống trước mặt mấy người Trương Thuận, khóe miệng tràn ra một vệt máu.  

 

Tuy rằng Lương Thông vừa ra tay liền chịu thiệt nhưng cũng thành công ngăn cản vượn khổng lồ chạy loạn, chỉ thấy hai tay nó chống đất, bỉu môi gầm nhẹ với Lương Thông.  

 

Lương Thông lau vết máu nơi khóe miệng, bày thế trận chờ quân địch.  

 

Mà lúc này các cao thủ phía sau cảnh sát đặc nhiệm cũng nhao nhao nhảy về phía trước cùng Lương Thông xếp thành một hàng ngang, trong tay họ lần lượt ngưng kết ra đủ loại hình dạng khí binh, cùng Lương Thông kề vai chiến đấu.  

 

“Mọi người cẩn thận, con yêu thú này rất lợi hại, đừng liều lĩnh”, Lương Thông cao giọng nghiêm nghị nói.  

 

Từ lần tiếp xúc vừa rồi, Lương Thông nhận thấy con vượn khổng lồ này vô cùng mạnh mẽ, đến ông ta cũng không phải đối thủ của nó, năng lực của nó đã vượt quá dự tính của ông ta, cực kỳ khó đối phó, kế hoạch trước mắt chính là hãm chân vượn khổng lồ, xem xem Lục Hi có cách nào có thể khuất phục được nó hay không, nếu Lục Hi cũng không làm được vậy mọi người chỉ có thể tự tìm đường thoát thân cho mình.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK