Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Lúc này, Vương Tử Nguyệt nhìn thanh niên trẻ này dám lên tiếng chỉ trích mình, ông ta giận dữ cười.  

 

“Thật buồn cười, đám già yếu bệnh tật như các người mà cũng dám gây ầm ĩ trước mặt tôi”.  

 

Câu nói này của Vương Tử Nguyệt vừa dứt khỏi miệng, Chu Tiên Hiền cũng đã không nhịn được, ông ta quát lớn chỉ vào Vương Tử Nguyệt.  

 

“Tên nhãi dốt nát, dám bất kính với anh Lục, tôi thấy ông đang muốn đâm đầu vào chỗ chết rồi”.  

 

Nói xong, Chu Tiên Hiền tiến lên trước một bước, đứng đối diện với Vương Tử Nguyệt.  

 

Ông ta vừa bị Lục Hi thu phục, nóng lòng muốn bày tỏ lòng trung thành, chuyện này vừa rồi Lục Hi cũng đã lên tiếng bày tỏ bất mãn với nhà họ Vương, vì vậy ông ta lập tức đứng dậy.  

 

Mặc dù ông ta không thể nào so với Lục Hi, nhưng tông sư bình thường cũng không phải là đối thủ của ông ta. Ông ta nào có thể để mấy cao thủ tiên thiên nhà họ Vương ở trong mắt, cũng vô cùng có khí thế.  

 

Còn Vương Tử Nguyệt thấy vậy, trong lòng giận dữ.  

 

Mẹ nó chứ hôm nay thật không bình thường, một con nhóc, một thằng nhãi trẻ tuổi, một lão già sắp chết lại dám cố ý khiêu khích với ông ta, tiên thiên này của ông ta là giả sao?  

 

Đúng lúc này Vương Tử Nguyệt định dạy dỗ đám người già yếu bệnh tật này thì Chu Tiên Hiền nhìn Lục Hi, anh khẽ gật đầu.  

 

Chu Tiên Hiền lập tức nói với Vương Tử Nguyệt: “Thứ không biết sống chết”.  

 

Ngay sau đó, ông ta giơ tay, Vương Tử Nguyệt liền rơi vào mơ màng.  

 

Đám người Vương Thế Quý kinh hãi phát hiện, biểu cảm trên mặt Vương Tử Nguyệt đều là hoảng sợ, giống như đang trải qua một chuyện vô cùng kinh khủng, mặt mũi đều nhăn nhó.  

 

Mấy người kinh hãi, vội vàng đi tới bên cạnh Vương Tử Nguyệt hỏi: “Gia chủ, ông sao vậy?”  

 

Vương Tử Nguyệt lúc này đã rơi vào ảo ảnh của thuật Cửu U đoạt hồn, ông ta bị vô số ác quỷ kéo chìm xuống địa ngục, hơn nữa những ác quỷ này còn đang không ngừng cắn xé cơ thể ông ta.  

 

Ông ta đã không có bất kỳ phản ứng nào đối với thế giới bên ngoài, câu hỏi của đám người Vương Thế Quý, căn bản ông ta không nghe thấy.  

 

Đám người Vương Thế Quý càng nóng nảy, nhìn thấy mặt mũi Vương Tử Nguyệt méo mó, hơi thở mong manh, sắp không ổn rồi.  

 

Lúc này, đột nhiên Vương Thế Quý quay đầu nhìn Chu Tiên Hiền, hắn ta lạnh lùng nói: “Ông đã làm gì với ông ấy?”  

 

Vương Tử Nguyệt bỗng biến thành như vậy, giải thích duy nhất chính là do lão già này động tay động chân, đám người Vương Thế Quý lập tức trách móc hỏi.  

 

Nhưng bọn họ cũng không nghĩ Chu Tiên Hiền chuyển tay một cái liền khiến Vương Tử Nguyệt biến thành như vậy, há lại bất lực thế sao?  

 

Đối mặt với trách móc của Vương Thế Quý, Chu Tiên Hiền hừ lạnh một tiếng, hai tay vân vê quyết, trong miệng quát: “Chiếu lệnh”.  

 

Chu Tiên Hiền vừa dứt lời, cơn gió lốc thổi qua, một con quỷ sứ cao hơn một trượng, tay cầm cái xiên ba cọc hướng lên trời, nó xuất hiện trước mặt Vương Thế Quý.  

 

Đám người Vương Thế Quý bị cảnh tượng đột ngột này làm cho kinh hãi, chân tay luống cuống.  



“Vả miệng”, Chu Tiên Hiền lại quát lớn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK