Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc võ sĩ lúc này đi trong vô định, Thương thì ngụy trang thành một bộ xương khô vô hại, tay chống giáo như chống cây trượng, chậm rãi đi về phía trước.

 

Không bao lâu, cả hai liền đi qua nhau, lúc này, Thương đột nhiên xoay người, vung cây giáo trong tay vào giữa lưng hắc võ sĩ.

 

Một tiếng “phanh” vang lên, hắc võ sĩ không hề phòng bị nên bị đâm trúng. Áo giáo trên người lập tức rách ra một lỗ lớn, lộ ra khung xương bên trong.

 

Hắc võ sĩ nghi hoặc quay người, nhìn bộ xương khô sau mình.

 

Mà Thương lúc này cũng không chút do dự vung giáo ra, mục tiêu chính là trái tim của hắc võ sĩ.

 

Hắc võ sĩ lần này đã có phòng bị, vung kiếm lên, đẩy ra cây giáo của Thương.

 

Thương bắt đầu di chuyển cực nhanh, cây giáo trong tay thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng màu xanh, hướng về các nơi trong thân thể hắc võ sĩ.

 

Hắc võ sĩ đã hoàn toàn phản ứng kịp, trong lòng giận dữ vô cùng.

 

Nơi này phân chia cấp bậc nghiêm ngặt, một bộ xương khô nho nhỏ kém nó vài cấp bậc mà lại dám đánh nó.

 

Hắc võ sĩ tràn ngập phẫn nộ, huy động thanh kiếm trong tay rồi chém mạnh về phía bộ xương khô không biết tốt xấu này.

 

Mà Thương bắt đầu nhanh chóng quay xung quanh hắc võ sĩ, cây giáo trong tay cũng không ngừng chọc về các vị trí mềm yếu của nó.

 

Nhưng hắc võ sĩ đã có điều phòng bị, cho dù Thương có đánh trúng thì cũng chỉ tạo thành vết thương rất nhỏ, khiến cho áo giáp của nó xuất hiện một vài vết rạn mà thôi.

 

Sức mạnh của hắc võ sĩ rất lớn, Thương thỉnh thoảng trúng chiêu cũng sẽ bị đánh bay đi, gân màng trên người đứt gãy cực nhiều.

 

Nhưng lần nào Thương cũng ngoan cường đứng dậy, sử dụng ưu thế về tốc độ để đánh với hắc võ sĩ.

 

Hơn một tiếng sau, áo giáp của hắc võ sĩ đã rách bươm, không che kín được thân thể nó nữa, lộ ra phần lớn khung xương. Mà khung xương kia cũng đã bị Thương không ngừng tấn công mà đứt gãy đi. Thanh kiếm trong tay nó bị gãy làm đôi, tay cầm kiếm cũng đã phát run.

 

Vết thương của Thương thì càng nghiêm trọng hơn.

 

Toàn bộ gân màng của nó đã đứt gãy, xương cốt cũng thế, thảm không nỡ nhìn.

 

Cánh tay trái đã mất, chân chỉ còn một, ngay cả đầu cũng chỉ còn một nửa.

 

Nhưng nó vẫn kiên cường đứng thẳng, duy trì tư thế tấn công, bình tĩnh nhìn hắc võ sĩ.

 

Lúc này, hắc võ sĩ không thể kiềm chế nổi cơn giận nữa. Một bộ xương nho nhỏ mà dám làm cho nó bị thương nặng như thế, đây đúng là một sự sỉ nhục với dòng tộc hắc võ sĩ.

 

“Gràooo!”

 

Hắc võ sĩ gầm lên giận dữ, mặc kệ vết thương của mình, nhằm về phía Thương đang lung lay sắp ngã.

 

Thương cong người lại, cầm cây giáo trong tay, chân sau đá về hắc võ sĩ.

 

Hai người va chạm nhau rong nháy mắt, Thương liền dùng tư thế buồn cười này cắm cây giáo vào chặt ngực hắc võ sĩ, mà hắc võ sĩ thì chém Thương thành hai nửa.

 

Hai người cùng ngã xuống, không còn tiếng động gì.

 

Không biết qua bao lâu, cánh tay phải liền với não của Thương đột nhiên khẽ cử động một chút.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK