Vốn dĩ Tô Giai Di và Thường Tuấn Nghị hôm nay mời anh ta tới, nói là có gái xinh muốn giới thiệu cho anh ta thì anh ta mới đồng ý.
Sau khi gặp Ngư Bạch thì anh ta đã bị sắc đẹp của Ngư Bạch làm cho kinh ngạc, lập tức coi cô ta là “vật sở hữu” của mình.
Dưới sự phối hợp của Thường Tuấn Nghị, sau khi để lộ thân phận, anh ta vốn chỉ muốn Ngư Bạch sẽ vứt bỏ tên nhà quê này để vùi đầu vào trong lồng ngực mình. Bởi vì chuyện như vậy anh ta nhìn thấy quá nhiều, xã hội này chính là thực tế vậy đó.
Nhưng điều khiến anh ta không ngờ là Ngư Bạch lại càng ngày càng thân thiết với Lục Hi, nói chuyện càng hợp ý, hoàn toàn bỏ quên mình, điều này khiến anh ta nhất thời vô cùng khó chịu, uống rượu với Thường Tuấn Nghị cũng không có vị gì.
Lúc này tiệc đã gần đến hồi kết thúc, Lương Kim Tôn nói: “Các vị, tối nay có một buổi đấu giá, tôi may mắn nhận được lời mời. Không biết mọi người có hứng thú không, nếu như có thì tôi có thể dẫn mọi người đi tham quan”.
“Đấu giá gì?”, Thường Tuấn Nghị lập tức tiếp lời.
Lúc này, Lương Kim Tôn mặt đầy kiêu ngạo nói.
“Đây là một buổi đấu giá do chủ tịch Hoắc của tập đoàn Giai Mĩ đặc biệt tổ chức để nâng cao sự gắn kết của thế hệ trẻ trong cộng đồng doanh nghiệp Tây Bắc, đồng thời cũng là một buổi giao lưu. Chỉ người có thân phận nhất định mới được mời, người đến đó đều là những thanh niên anh tuấn trong cộng đồng doanh nghiệp Tây Bắc, quen biết thêm nhiều người, tuyệt đối không phải chỗ xấu”.
Thường Tuấn Nghị nghe xong liền mừng rỡ: “Vậy phải phiền anh Kim Tôn rồi, chúng tôi đâu có tư cách đi vào”.
Lương Kim Tôn kiêu ngạo cười một tiếng: “Không thành vấn đề, tôi dẫn các anh đi là được”.
Lúc này, Lương Kim Tôn nhìn về phía Ngư Bạch, cười nói: “Ngư Bạch, bảo bạn cô cũng đi đi, đây là cơ hội hiếm có đấy”.
Ngư Bạch nghe xong liền nói với Lục Hi: “Anh Lục, có hứng thú không?”
Lục Hi nghe xong cười đáp: “Đi cũng được, bây giờ tập đoàn Giai Mĩ không tồi đâu”.
Lúc này, Thường Tuấn Nghị nói: “Anh Lục, tập đoàn Giai Mĩ đâu chỉ tốt, bây giờ nó chính là tập đoàn hàng đầu Tây Kinh, bản thân chủ tịch Hoắc còn là người giàu nhất Tây Kinh, đứng thứ năm trong bảng xếp hạng người phụ nữ giàu có trên toàn quốc. Anh nói lời này có chút không ổn đâu”.
“Bây giờ Giai Mĩ lợi hãi như vậy sao?”, trên mặt Lục Hi cũng lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Nói thật, anh biết Giai Mĩ phát triển không tệ, chứ không biết bây giờ Hoắc Tư Duệ đã lợi hại như vậy, anh có chút không ngờ tới.
Lương Kim Tôn nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của Lục Hi, anh ta liền cười nói: “Anh Lục, sự hùng mạnh của tập đoàn Giai Mĩ không phải thứ anh có thể tưởng tượng nổi đâu, đi xem một chút, anh sẽ biết chuyện như thế nào”.
Lục Hi gật đầu nói: “Vậy nhất định phải đi mở mang kiến thức một chút”.
Ngư Bạch thấy Lục Hi đồng ý, vẻ mặt cô ta đầy mừng rỡ nói: “Nghe nói chủ tịch của Giai Mĩ chính là một đại mỹ nữ, tình nhân trong mộng của rất nhiều người, tôi cũng muốn đi gặp cô ấy”.
“Cái này e rằng cô sẽ phải thất vọng”, Lục Hi cười nói.
Hoắc Tư Duệ bây giờ còn đang ở đảo, cô bận đến túi bụi. Đoán chắc buổi đấu giá này cô sẽ không ra mặt.